Những bài viết về việc sử dụng từ ngữ trong dân gian, trong đời sống hàng ngày, trên các phương tiện truyền thông sao cho đúng, qua đó góp phần giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, đồng thời mang đến những thông tin lành mạnh, tích cực, nhân văn cho công chúng và xã hội.
Một cô giáo dạy ngữ văn đã nhắn tin nhờ tôi giải đáp giúp một vấn đề liên quan đến chính tả. Đó là khi cô giảng câu ca dao "Anh như táo rụng sân đình/ Em như gái dở đi rình của chua", cô đã viết là "gái dở".
"Tôi tôi vôi, bác bác trứng" là một câu ghép có hai mệnh đề theo quan hệ đẳng lập. Nhưng nếu ta thay dấu phẩy (ở giữa) thành dấu chấm thì ta sẽ có 2 câu (Tôi tôi vôi. Bác bác trứng) đồng dạng cấu trúc: Chủ ngữ - vị ngữ - bổ ngữ.
Chắc rất nhiều người nhớ và thuộc bài hát "Hà Nội mùa vắng những cơn mưa" (Trương Quý Hải phổ thơ Bùi Thanh Tuấn), trong đó có 2 câu rất hay: "Quán cóc liêu xiêu một câu thơ/ Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ".
Khi kết thúc 1 năm, ở các nước (nhất là các nước phương Tây) thường có thói quen bình chọn "Sự kiện của năm" (Event of the Year), "Nhân vật của năm" (Person of the Year), nhằm thông qua đó, lựa chọn một sự kiện, một nhân vật tiêu biểu trong năm vừa đi qua.
"Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan". Tổ hợp này là thành ngữ hay tục ngữ? Nếu căn cứ vào văn bản tường minh (3 khái niệm đứng độc lập cạnh nhau) thì chưa thể xếp tổ hợp trên vào loại nào (thành ngữ hay tục ngữ) một cách chính xác.
Có một bài ca dao quen thuộc: - Cái cò, cái vạc, cái nông/Sao mày giẫm lúa nhà ông, hỡi cò!/- Không, không, tôi đứng trên bờ/Mẹ con nhà nó đổ ngờ cho tôi…
"Cao thâm nghìn trùng" không phải là một đơn vị trong kho tàng thành ngữ tiếng Việt (cũng không phải thành ngữ gốc Hán), nhưng nó được Nguyễn Du sử dụng như một thành ngữ (trong "Truyện Kiều").
"Ngoài núi còn có núi". Câu nói ngắn gọn, tưởng chỉ mô tả một sự tình đơn giản, nhưng ngẫm kỹ, ta thấy không đơn giản chút nào. Đó là một châm ngôn đầy tính triết lý về sự học, về tri thức, về sự khiêm tốn và xa hơn, về những người thầy ta cần trân trọng trong cuộc sống.
"Đun sôi để nguội", một tổ hợp ngôn ngữ bình thường và quen thuộc. Nó bình thường đến nỗi không có gì đáng lưu ý, có chăng, chỉ là một ngữ dùng để phân biệt thực trạng một loại nước khác với nước lã thông thường.
Dư luận, đặc biệt là mạng xã hội gần đây sử dụng (và sau đó bàn tán sôi nổi) về một từ (không chỉ "hot" mà "rất hot"): phông bạt. Từ này thậm chí còn vào đề kiểm tra của một trường phổ thông.