11/10/2025 05:55 GMT+7 | Bóng đá Việt
Hồi tháng Ba, Nhật Bản là đội đầu tiên không phải chủ nhà giành vé dự World Cup 2026. Trên hành trình ấy, họ đánh bại Indonesia - đội bóng có biệt danh "Hà Lan 2.0" - với tỷ số 10-0 sau 2 lượt trận.
1. Nhật Bản giành vé dự World Cup 2026 với đội hình gần như không có cầu thủ nhập tịch, nhờ hệ thống đào tạo trẻ J-League và triết lý bóng đá dài hạn. Họ không chi tiêu phô trương cho siêu sao, mà tập trung vào phát triển cơ sở hạ tầng, thể thao học đường, và giải đấu chuyên nghiệp. Thành công của người Nhật đến từ sự gắn kết đội hình, kỹ thuật cá nhân vượt trội, và chiến lược bài bản của LĐBĐ (JFA). Nhật Bản đã tham dự 8 kỳ World Cup liên tiếp, hứa hẹn tiếp tục khuynh đảo bóng đá thế giới. Bài học từ họ rất rõ: nhập tịch chỉ là giải pháp ngắn hạn; thành công lâu dài phụ thuộc vào nền tảng nội tại vững chắc.
Ngược lại, nhiều đội châu Á lạm dụng nhập tịch và trả giá đắt. Trung Quốc chi hơn 25 tỷ euro từ năm 2015 cho bóng đá, bao gồm phí chuyển nhượng, lương thưởng, và cơ sở hạ tầng. Họ nhập tịch hơn 10 cầu thủ Brazil như Elkeson, Alan, Fernando,… nhưng dự án "vô địch World Cup 2050" trở thành trò cười. Đội tuyển không vượt nổi giai đoạn thứ 4 vòng loại World Cup 2022 và 2026, do thiếu hòa nhập văn hóa và hệ thống đào tạo nội địa yếu kém. UAE cũng tốn hàng tỷ euro nhập tịch cầu thủ Brazil như Fabio Lima, Caio Canedo, khiến các CLB trả lương hàng triệu euro trong 5 năm, nhưng khi đủ điều kiện nhập tịch, đa số cầu thủ đã qua tuổi 30, dễ mất phong độ. Hệ quả: UAE bị loại từ vòng 1/8 Asian Cup 2023, và vẫn chưa vượt qua vòng loại World Cup, do đội hình thiếu đồng đều và động lực.
Nhật Bản là đội tuyển đầu tiên vượt qua vòng loại World Cup 2026, dù đội hình gần như không có cầu thủ nhập tịch
Malaysia là bài học đau đớn về nhập tịch "lậu" khi đang phải chịu án phạt nặng từ FIFA, và áp lực từ chính dư luận trong nước. Lạm dụng nhập tịch khiến cầu thủ nội bị gạt ra, hệ thống đào tạo trẻ suy yếu, và bóng đá Malaysia mất đi bản sắc. Những thất bại này cho thấy nhập tịch không thể thay thế chiến lược phát triển dài hạn.
2. Bóng đá Việt Nam có cách tiếp cận nhập tịch thận trọng hơn. Sau rất nhiều năm "trăn trở", Việt Nam mới có cầu thủ nhập tịch đầu tiên thi đấu cho ĐTQG ở một giải chính thức. Những Đặng Văn Lâm, Nguyễn Xuân Son, Cao Quang Vinh,… đều hợp lệ theo quy định FIFA (sống đủ 5 năm tại Việt Nam hoặc có gốc gác). Họ góp phần nâng sức mạnh đội tuyển ở AFF Cup và vòng loại World Cup. Tuy nhiên, đa số cầu thủ nhập tịch sắp hoặc qua tuổi 30, tiềm ẩn rủi ro chấn thương và không thể là giải pháp lâu dài.
Không phải ngẫu nhiên mà thời gian gần đây, nhiều đội tuyển Việt Nam, từ nam tới nữ, từ đội lớn đến đội trẻ đều sang Nhật Bản tập huấn. Sự thật là Việt Nam cần học Nhật Bản, đầu tư mạnh vào V-League và các học viện bóng đá như HAGL, PVF. Nhập tịch nên chỉ là "gia vị" bổ sung, không phải cốt lõi. Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) cần xây dựng chiến lược dài hạn để phát triển tài năng nội địa, tránh lặp lại sai lầm của Trung Quốc hay Malaysia. Một hệ thống đào tạo trẻ bài bản, kết hợp với giải đấu chuyên nghiệp, sẽ tạo ra thế hệ cầu thủ mới đủ sức đưa Việt Nam vươn xa trên đấu trường quốc tế.
Nhật Bản chứng minh rằng con đường tới World Cup không nằm ở việc "mua sắm" cầu thủ nhập tịch, mà ở nền tảng vững chắc về con người, triết lý, và đầu tư dài hạn. Trung Quốc, UAE, Malaysia cho thấy nhập tịch, nếu thiếu minh bạch hoặc lạm dụng, dễ dẫn đến thất bại và mất danh dự. Việt Nam cần cân bằng giữa nhập tịch hợp lệ và phát triển nội tại, ưu tiên đào tạo trẻ để xây dựng đội tuyển bền vững. Chỉ khi lợi ích đi cùng sự chính danh, bóng đá mới trở thành niềm tự hào dân tộc.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất