Barcelona: Sau Sporting là Sporting

19/09/2008 13:46 GMT+7 | Hành tinh bóng đá

(TT&VH) - Trong vòng 4 ngày, Barca gặp liền 2 đối thủ có tên Sporting. Sau Sporting Lisbon ở Champions League và Sporting Gijon ở Liga. Còn 2 cái tên được nhắc tới nhiều nhất ở trận đấu này sẽ là Luis Enrique và Bojan Krkic.

* Trận đấu của Luis Enrique

Người chờ đợi trận đấu này nhiều hơn cả có lẽ không phải thầy trò HLV Pep Guardiola mà là HLV Barca B (giờ mang tên Barca Atletic) Luis Enrique. Người cựu thủ quân của Barca sinh ra và lớn lên ở Gijon, và đội bóng xứ Asturia cũng chính là nơi Enrique bắt đầu sự nghiệp. Cựu tiền vệ này được đôn lên đội 1 năm 1989 dưới thời HLV Manolo Preciado.

Nhưng phải sang đến mùa thứ 2 (1990-91), Enrique mới bắt đầu khẳng định được mình khi ra sân 34 trận, ghi tới 14 bàn. Năm ấy, Enrique chơi ở vị trí tiền đạo, và những CĐV lớn tuổi ở Gijon hẳn không thể nào quên bàn thắng tuyệt đẹp của Enrique ở vòng cuối cùng vào lưới Valencia ngay ở Mestalla, giúp Sporting giành vé dự Cúp UEFA.
 
Luis Enrique thời còn khoác áo Sporting Gijon

Thành tích ấn tượng đó đã giúp Enrique lọt mắt Real Madrid. Đội bóng Hoàng gia đã phải chi tới 250 triệu peseta (khoản kỷ lục vào thời điểm ấy) để đưa Enrique về sân Bernabeu. Nhưng trong năm đầu tiên ở Real, Enrique thi đấu không thành công, bởi cầu thủ này không được xếp chơi ở một vị trí cố định nào cả mà liên tục bị luân chuyển giữa cánh phải và trái. Chỉ tới khi Valdano lên làm HLV, từ mùa 1994-95, Enrique mới bắt đầu phát huy được tài năng và kỷ niệm đáng nhớ nhất của anh có lẽ là bàn thắng ghi vào lưới Barca trong chiến thắng 5-0 của Real.

Vậy mà có ai ngờ được rằng, tới năm 1996, sau khi không được Chủ tịch Lorenzo Sanz gia hạn hợp đồng, Enrique lại chọn Barcelona làm bến đỗ mới. Chính tại đây, Enrique đã sống những tháng ngày đẹp nhất trong sự nghiệp của mình trước khi treo giày vào năm 2004. Trong 8 mùa giải ở Nou Camp, Enrique đã cùng Barca giành được 2 chức VĐ TBN, 2 Cúp Nhà Vua và 1 Cúp C2. Enrique đã sát cánh với những cầu thủ lừng danh như Figo, Ronaldo, Rivaldo, song không ai trong số những danh thủ nói trên được các CĐV Barca quý mến bằng Enrique. Họ yêu Enrique không chỉ bởi cầu thủ này đã bỏ Bernabeu để đến với Nou Camp, mà bằng tinh thần quả cảm, luôn thi đấu hết mình của tiền vệ này.

Enrique cũng không quên được tình cảm của các CĐV dành cho mình. Vì thế, mùa Hè vừa qua, Enrique đã từ chối lời mời làm HLV đội trẻ TBN để trở lại Barca dẫn dắt đội B. Và cuối tuần này, trái tim Enrique sẽ như bị xẻ đôi khi Barca tới làm khách ở sân El Molinon. Enrique trả lời nước đôi khi được đề nghị dự đoán đội giành chiến thắng: “Tôi muốn Sporting có một mùa giải thành công, còn Barca thì đoạt tất cả các danh hiệu”!

...Và của cả Krkic

Nếu như mối quan tâm dành cho Luis Enrique là dựa trên yếu tố tình cảm, thì sự chú ý dành cho Bojan Krkic lại xất phát từ yếu tố chuyên môn. 3 tuần trước, sau khi tròn 18 tuổi Krkic đã ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với Barca (có thời hạn tới 2013). Và HLV Guardiola đã chính thức “bứt” Krkic khỏi biên chế của đội trẻ do Enrique dẫn dắt để đưa vào đội 1. Thế nhưng kể từ đó, Pep dường như cũng đã quên hẳn tài năng trẻ này.
 
Krkic chỉ biết xách giầy đến sân tập rồi về vì không được ra sân.

Mùa này, Barca đã chơi 5 trận chính thức, gồm 3 ở Champions League và 2 ở Liga với thời gian tổng cộng là 450 phút. Nhưng trong số 5 tiền đạo của Barca, Krkic là người được ra sân ít nhất, chỉ với 54 phút (46 phút ở trận gặp Wisla, 26 phút ở trận gặp Numancia), thua cả một cầu thủ trẻ khác là Pedro (171), người vẫn chưa được ký hợp đồng chuyên nghiệp.

Trong khi đó, mùa trước, dưới thời Rijkaard, dù vắng mặt trong giai đoạn đầu do bận dự giải U17 thế giới, song Krkic vẫn được ra sân rong 48 trận, với tổng số thời gian có mặt trên sân là 2.74 phút. Nhờ được tạo cơ hội nhiều, càng về cuối mùa, Krkic chơi càng hay và ghi được tổng cộng 12 bàn thắng, con số đáng kể đối với một tiền đạo mà lúc ấy vẫn chưa tròn 18 tuổi.

Vậy mà mọi nỗ lực của Krkic mùa trước giờ lại bị Pep coi nhẹ. HLV trẻ này đã không tạo cơ hội cho tài năng trẻ trưởng thành từ chính lò đào tạo của CLB cơ hội thể hiện mình, ngay cả trong thời điểm Henry và Eto’o chơi không tốt. Vì thế mới có ý kiến cho rằng, Guardiola ưa dùng Pedro hơn, bởi cầu thủ này mới là trò ruột của Pep từ khi còn ở đội B mùa trước. Trong khi đó, Krkic đã được bốc thẳng lên đội 1 từ mùa trước, thay vì phải thử thách ở đội B dưới tay Pep.

Dĩ nhiên, đó chỉ là lời đồn thổi vô căn cứ. Việc Pep không sử dụng Krkic một phần cũng vì lý do kỹ thuật. Pep cho rằng Krkic quá mỏng cơm để đá tiền đạo cắm, dự bị cho Eto’o. Vì thế hồi mùa Hè HLV này mới yêu cầu CLB mua Drogba hoặc Adebayor. Tuy nhiên, nếu vậy Pep cũng nên tạo cơ hội cho Krkic ở những vị trí khác, bởi cầu thủ này khá đa năng, có thể chơi cả ở hàng tiền vệ. Còn nếu không, Pep thà đẩy Krkic xuống đội B của Luis Enrique còn hơn. Vì như thế, ít ra cầu thủ này còn được ra sân thường xuyên, thay vì mài đũng quần trên ghế dự bị một cách phí phạm như hiện nay.
 
Số phút ra sân của 5 tiền đạo Barca

Eto'o 404

Henry 316

Messi 212

Pedro 171

Krkic 54

* Tổng thời gian là 450 phút (Wisla – 2 lượt, Numancia, Racing, Sporting Lisbon).

Guardiola chưa từng thắng ở El Molinon

Barca đã thắng ở Champions League để giải tỏa áp lực sau những kết quả đáng thất vọng ở Liga. Tuy vậy, sân El Molinon của Sporting, nơi Barca viếng thăm vào cuối tuần này lại được coi là một “vùng đất chết” đối với Guardiola. Khi còn là cầu thủ, ông chưa từng giành chiến thắng khi tới sân này thi đấu. Lần đầu ở mùa 1992-93, Guardiola đá đủ 90 phút trong trận hòa 1-1. Một năm sau, Barca của Pep thua 0-2. Song ký ức tồi tệ nhất là ở mùa 1994-95, Pep bị đuổi khỏi sân do phải nhận 2 thẻ vàng, còn Barca thua 1-2. Còn ở mùa 1995-96, Barca thua tới 3 bàn không gỡ. Còn trong mùa giải 1997-98, lần gần nhất Barca tới làm khách ở Gijon, Guardiola lại bị chấn thương. Chả hiểu lần ấy, có phải do vắng Pep hay không mà Barca đã thắng 4-1 nhờ vào 2 cú đúp của Rivaldo và... Luis Enrique!
 
 
Thùy Vy

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm