Ông vua của phòng vé tại Nhật Bản thuộc về Hayao Miyazaki, đạo diễn phim anime (hoạt hình) nổi tiếng nhất tại Nhật Bản và được cả thế giới ngưỡng mộ. Hayao Miyazaki là đạo diễn thứ hai của Nhật Bản sau Akira Kurosawa được
Time bình chọn (đứng thứ năm trong số 12 người) nhà tư tưởng và nghệ sĩ vĩ đại nhất châu Á. Thế giới tưởng tượng đầy kỳ ảo, đẹp đến choáng ngợp, lối kể chuyện giàu ảnh hưởng văn chương và đặc biệt rất dụng công (ông khước từ sử dụng công nghệ dàn dựng bằng máy tính mà chủ yếu bằng vẽ tay với cả trăm nghìn bức vẽ cho mỗi phim) khiến phim của Hayao luôn tạo thành những cơn sốt vé tại Nhật.
Vị đạo diễn sinh năm 1941 tại Tokyo này khởi nghiệp từ phim truyền hình từ những năm 1970 nhưng mãi đến năm 1997, với bộ phim hoạt hình
Princess Mononoke, ông mới bắt đầu tạo nên đế chế của mình. Năm 2001, cuộc phiêu lưu của cô bé Chihiro đi cứu bố mẹ trong bộ phim
Spirited Away đã đem về cho Hayao giải Gấu vàng tại LHP Berlin (lần đầu tiên được trao cho một bộ phim hoạt hình) và giải Oscar cho phim hoạt hình (lần đầu tiên và cho một bộ phim không nói tiếng Anh). Riêng tại Nhật, bộ phim tạo nên cơn sốt vé hàng tháng trời và đem về khoản doanh thu khổng lồ 230 triệu USD tại Nhật (kỷ lục doanh thu tại nước này). Những câu chuyện vừa kỳ ảo vừa vui nhộn và đặc biệt là sức sáng tạo có một không hai của Hayao tiếp tục chinh phục khán giả Nhật qua hai bộ phim hoạt hình gần đây là
Howl’s Moving Castle (2004, doanh thu 190 triệu USD tại Nhật và thêm 40 triệu nữa tại thị trường nước ngoài);
Ponyo on a Cliff (2008, doanh thu 165 triệu USD).
Ngoài ông vua phòng vé Hayao Miyazaki, nhiều tên tuổi của điện ảnh thương mại cũng chinh phục khán giả nội địa. Sau anime, các thể loại phim có sức hút đối với khán giả trẻ nước này là phim chuyển thể từ truyện tranh (manga); phim kinh dị (J-Horror, ảnh hưởng đến nhiều nền điện ảnh châu Á khác như Hàn Quốc, Hồng Kông và được Hollywood mua kịch bản để dàn dựng lại ); phim dành cho khán giả teen và các thể loại khác như tội phạm bạo lực (thể loại Yakuza, kiểu gangster như Hollywood); tình cảm lãng mạn; hài hước…
Những bộ phim nghệ thuật – chạm vào cảm xúc
Khác với thế giới sôi động và lúc nào cũng lôi cuốn số đông khán giả đại chúng như anime, manga, J-horror…, ở một kênh trầm lắng hơn, nhiều đạo diễn chọn những bộ phim độc lập kinh phí thấp để đặc tả chân dung những con người đời thường của nước Nhật và thể hiện ngôn ngữ điện ảnh cá nhân. Họ kế thừa sức sáng tạo và cách tân của Kurosawa, thế giới tinh thần thuần khiết của Ozu, sự dữ dội nội tâm của Shohei Imamura, tình dục đầy ám ảnh của Nagisa Oshima… để đến gần hơn với hiện thực, để chạm sâu hơn vào cảm xúc của người xem. Họ là những chân dung của điện ảnh hiện thực Nhật Bản.
Đó là Takeshi Kitano, một kẻ ngỗ ngược và đa tài đến ngạc nhiên của điện ảnh Nhật Bản hiện đại. Nổi tiếng với biệt danh Beat Takeshi, ông vừa là đạo diễn, biên kịch, diễn viên vừa làm thơ, viết tiểu thuyết, vẽ tranh và còn là người dẫn chương trình truyền hình. Ở lĩnh vực nào, ông cũng để tại thành tựu đáng kể, trong đó nổi bật nhất phải là điện ảnh.
Bắt đầu từ năm 1989, đến nay Kitano đã giới thiệu 13 bộ phim, trong đó có nhiều bộ phim xuất sắc như Hana-bi (Pháo hoa, giải Sư tử vàng tại LHP Venice 97), Kikujiro (99), Brother (2000), Zaitoichi (2003). Kitano kế thừa xuất sắc dòng phim Yakuza Nhật Bản, với những câu chuyện về thế giới tội phạm, băng đảng và được dàn dựng theo phong cách tả thực. Bạo lực trong phim của Kitano dữ dội đến ngạt thở. Tuy nhiên, Kitano không mô tả cái thế giới tội phạm bạo lực để giải trí đơn thuần mà đặt nó trong một thế giới của những con người bình thường, giản dị để làm nổi bật sự tương phản và để thể hiện quan điểm “dùng bạo lực để chống bạo lực” trong phim của mình. Người xem vừa khiếp sợ những cảnh máu chảy lênh láng trong phim của Kitano lại vừa rung cảm những khoảnh khắc khắc đầy tình người. Hani-bi là một bộ phim như thế. Viên cảnh sát Nishi (do Kitano đóng) vừa thay trời hành đạo, xả súng không thương tiếc vào bọn yakuza vừa trân quí những khoảnh khắc riêng tư ngắn ngủi mà ông ta dành cho người vợ đang chết dần bởi bệnh bạch cầu. Tính giải trí trong phim (nghệ thuật) của Kitano khiến phim của ông luôn được đón nhận bởi số đông.