Ludovic Giuly: “Hoàng đế” của Paris

29/11/2008 08:30 GMT+7 | Hành tinh bóng đá

(TT&VH Cuối tuần) - Chàng tiền vệ có vóc dáng bé nhỏ, chỉ cao 1m64, gợi nhớ đến hình ảnh Hoàng đế Napoleon Bornapate vĩ đại của nước Pháp thuở nào, đang trở thành một vị “Hoàng đế” ở Paris theo cách của riêng mình. Anh không có tài cầm quân nhưng biết chơi bóng và có khả năng tạo nên những khoảnh khắc kỳ diệu trên sân cỏ. Anh là Ludovic Giuly.

Thỏa chí tung hoành

Khởi nghiệp năm 1994 tại Lyon, Giuly cống hiến tròn 100 trận đấu và 21 bàn thắng cho “Les Gones” ở giải vô địch quốc gia Pháp trong vòng bốn năm trước khi đến với Monaco, nơi anh thực sự bắt đầu hành trình khẳng định bản thân. Chỉ hai năm sau khi có mặt ở Louis II, Giuly đoạt chức vô địch Pháp đầu tiên, và cũng là duy nhất cho đến nay, cùng đội bóng Công quốc. Mất thêm bốn năm nữa, đội trưởng Giuly đưa đoàn quân Monaco kiêu hùng bước vào trận chung kết Champions League mùa giải 2003-2004, sau khi bước qua xác gã khổng lồ Real Madrid ở tứ kết và “nhà giàu mới nổi” Chelsea tại bán kết. Monaco đứng trước một thời khắc lịch sử, còn Giuly được chờ đợi như một người hùng.

Đáng tiếc, trận đấu đó là một bi kịch. Chỉ sau 23 phút bóng lăn, Giuly bất ngờ gục ngã vì một chấn thương còn Monaco sau đó bị bắn hạ bằng ba phát đạn lạnh lùng của Porto. Đội bóng Bồ Đào Nha đăng quang trong nỗi đau bên ngoài đường piste của người đội trưởng nhỏ bé phía Monaco. Đó cũng là trận đấu chia tay của anh đối với đội bóng Công quốc. Barcelona mất bảy triệu euro để có được chữ ký của Giuly, và “mất” thêm hai năm để hưởng thành quả từ sự tỏa sáng của anh.
 
Nạn nhân tiếp theo của Giuly là Rennes vào cuối tuần này?

Hai chức vô địch Liga liên tiếp (2005 và 2006) cùng màn đăng quang ở Champions League của Barcelona có đóng góp không nhỏ của Giuly, với những bàn thắng và rất nhiều đường chuyền quyết định. Ở Champions League, khoảnh khắc đáng nhớ nhất của anh diễn ra ở trận bán kết lượt đi với Milan, băng xuống với tốc độ kinh hoàng, đón đường bấm bóng của Ronaldinoh và tung ra cú vô-lê chính xác đưa Barcelona vào chung kết với Arsenal. Barcelona đăng quang trong nước mắt của Giuly, từ những cảm xúc bị dồn nén gần ba năm sau thất bại trước Porto.

Trở về đất mẹ

Sau thành công rực rõ vào năm 2006, mùa giải tiếp theo trên đất Tây Ban Nha diễn ra không suôn sẻ với Giuly, khi Lionel Messi xuất hiện. Tốc độ và kỹ thuật siêu đẳng của cậu bé ấy làm người ta nhớ đến Diego Maradona và quên đi tiền vệ nhỏ con người Pháp. Anh bị ném lên ghế dự bị, trước khi chuyển sang Roma vào mùa Hè năm 2007. Anh bị HLV Raymond Domenech gạt ra khỏi đội tuyển Pháp vì “tội” dám tán tỉnh nữ nhà báo xinh đẹp Estelle Denis, giờ đã là vợ chính thức của người đang dẫn dắt “Les Bleus”.

Sau bốn năm tung hoành ngang dọc ở châu Âu, Giuly trở về nước Pháp trong nỗ lực tái thiết của PSG. Chậm mà chắc, giúp chỉ thực sự bùng nổ khi Ligue 1 đã đi qua 1/3 chặng đường, chính xác là bắt đầu từ vòng 13. Bàn thắng duy nhất của anh trong trận đấu trước Lille đã cứu HLV Paul Le Guen khỏi quyết định bị sa thải, rồi những pha lập công vào lưới lưới tân binh Le Havre và đội bóng cũ Lyon của anh đã giúp PSG vượt qua giai đoạn khó khăn.

Nạn nhân tiếp theo của Giuly là Rennes vào cuối tuần này? Có thể lắm, để người Paris tiếp tục hô vang tên anh, vị “Hoàng đế” mới trong trái tim của họ.

* Vòng 16:

Chủ nhật (30/11/2008) 1h00: Auxerre – Monaco, Le Havre – Nantes, Nice – Grenoble, Le Mans – Caen, Lyon – Valenciennes, Lille – Lorient; 3h00: Sochaux – Bordeaux; 23h00: Nancy – Saint Etienne, Toulouse – Marseille. Thứ hai (1/12/2008) 3h00: Rennes – PSG.
 

Phạm An

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm