(TT&VH) - Hiếm có nhà đương kim VĐTG nào ít được quan tâm như Italia. Các chàng trai Azzurra sống trong sự bao vây của báo chí nước mình, những người viết báo và quay phim cho các độc giả nói tiếng Italia. Các tifosi hầu như bỏ rơi họ. Không phải là các tifosi không đến tụ tập trước trại quân của Italia ở khách sạn Leriba Lodge. Họ đã có mặt ở đó và hát vang những bài ca “cách mạng” của đội tuyển trong ngày đầu tiên khi Azzurra đổ bộ lên đất Nam Phi cho công cuộc bảo vệ chiếc Cúp vàng. Những kiều dân Italia sống ở Johannesburg cũng có mặt trong số đó. Nhưng sau đó, họ cứ vắng dần, vắng dần và bây giờ, cái thú chầu trực trước doanh trại của đội Azzurra ở một giải đấu lớn để có thể biết đâu nhìn thấy một ngôi sao nào đó của đội VĐTG cũng đã mất đi. Từ EURO 2008, Italia đã đóng kín trại lại với tất cả, trong đó có các tifosi của chính mình, và các ngôi sao của họ-những triệu phú giàu nứt đố đổ vách-thậm chí dè xẻn đến từng nụ cười hay những cái vẫy tay cho những người hâm mộ. Tôi đã từng cùng với vài chục tifosi đứng chờ cả tiếng đồng hồ trước doanh trại của Italia ở Baden, Áo, trong dịp 2008 và hiểu được tại sao các tifosi bây giờ không còn muốn đứng trước trại của đội nữa. Hình ảnh cánh cảnh sát mặt hằm hằm nhìn các tifosi và nhân viên an ninh của đội hất hàm đuổi cánh phóng viên (không phải người Ý) và người hâm mộ đứng trước cửa trại đến giờ vẫn là một ám ảnh với tôi. Hình ảnh các tifosi khó chịu và lầm bầm nguyền rủa chính các cầu thủ của mình cũng chưa nguôi ngoai. Giờ đến lượt World Cup 2010. Một tifoso đến từ Venezia nói với tôi: “Chúng tôi từ Ý sang không phải để khủng bố đội tuyển mà là để ủng hộ họ. Họ không thể cư xử như thể chúng tôi sắp giết họ đến nơi”.
Sự thật là các đội tuyển khác dự World Cup cũng tiến hành những biện pháp đặc biệt để bảo vệ mình khỏi con mắt nhòm ngó của dư luận, nhưng các fan của họ hiếm khi phải trải qua cái cảm giác bị ruồng bỏ như các tifosi Italia. Những người Pháp có thể cảm thấy buồn chán vì đội của họ chơi kém, nhưng ít ra họ vẫn cảm thấy gần gũi với đội. Những người Anh cũng tương tự. Những người Argentina hay Mexico thì khỏi phải nói. Luôn có một sự gắn bó hữu cơ nhất định giữa họ, và những chiến thắng của ĐT nước họ càng khiến cho những giờ phút phải chờ đợi đội đi qua, chỉ để nhìn lướt qua chòm râu của thánh Diego hay một cái vẫy tay của Messi, càng trở nên quý giá biết bao. Những người Ý không có cảm giác ấy. Sự “kín đáo” quá mức của những người Thiên thanh khi đến World Cup (một sự thận trọng cần thiết hay là làm cao?) cùng với những trận đấu gây thất vọng đã càng khiến đội và người hâm mộ xa nhau. Ở World Cup này, các tifosi đến Nam Phi rất ít và những người mà tôi gặp đều cảm thấy sợi dây giữa họ với những người Azzurra không còn được duy trì. Mastrolili, phóng viên của nhật báo La Stampa, nói với tôi, rằng: “Không phải Azzurra không muốn gần gũi với các tifosi, mà những người lãnh đạo của LĐBĐ Italia (FIGC) rất sợ những vấn đề nội bộ của đội lọt ra ngoài. Họ không những e ngại chính các phóng viên Italia mà còn sợ các thông tin không hay từ bên ngoài có thể ảnh hưởng đến đội”. Tifosi vô hình chung trở thành nạn nhân của một chính sách an ninh quá chặt chẽ.
Nhưng, cái cảm giác kinh khủng hơn đối với những người hâm mộ Italia lại ở chỗ khác. Theo Mastrolili, đây là một World Cup kì lạ với đội Ý, bởi có lẽ đây là lần đầu tiên trong lịch sử các giải đấu, một đội ĐKVĐTG ít được để ý đến vậy. Cánh phóng viên nước ngoài rất ít quan tâm đến Italia và viết không nhiều về Italia. Tại sao, bởi Italia tự cô lập mình với thế giới bên ngoài, đến mức chính Gattuso, một người thẳng tính đã phải thốt lên rằng dường như anh đang bị cấm cung trong lô cốt? Không hẳn thế. Với báo chí nước chủ nhà Nam Phi, mối quan tâm hàng đầu của họ là đội Anh và Hà Lan (Nam Phi từng là thuộc địa của 2 nước này), trong khi tâm điểm mọi sự chú ý của báo chí các nước khác là Argentina và Brazil, những đội bóng chơi đẹp, cống hiến và là những ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch. Phong độ của Italia trước giải, sự chuyển giao thế hệ giữa những người Berlin 2006 với hậu Berlin và điều đặc biệt là trong đội hình Italia không có những ngôi sao lớn đã khiến người ta dường như chối bỏ đội Thiên thanh. Ngôi sao trong mắt công chúng chắc chắn là Messi chứ không phải Cannavaro, nhân vật HLV được kính trọng và nhắc đến nhiều nhất phải là Maradona chứ không phải Lippi. Italia giờ đây giống như một món hàng sang trọng ở thời hạ giá rất ít người ngó và không ai muốn mua. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu Italia thắng Slovakia và đi tiếp sâu hơn nữa? Điều gì sẽ đến nếu Italia sẽ lại đi theo con đường của Espana 82 (hòa 3 trận vòng bảng, sau đó VĐTG) chứ không phải Mexico 86 (hòa 2 trận đầu vòng bảng, thắng trận thứ 3 và thua Pháp ở vòng 2)?
Có lẽ sẽ chẳng có nhiều điều thay đổi. Mastrolili bảo, người ta sẽ tiếc nuối nhiều hơn nếu Argentina, Đức, Anh hay thậm chí Uruguay bị loại. Có lẽ anh đúng. Kể từ sau World Cup 2006 với những trận nghẹt thở và bản anh hùng ca Berlin, những người Thiên thanh không còn tạo ra những cảm xúc nữa rồi. Màu xanh trên áo của họ đậm hơn, khẩu hiệu của họ trên xe bus của đội “Màu xanh (Azzurro) của chúng ta trên bầu trời châu Phi” nghe cũng hay hơn khẩu hiệu hồi EURO 2008 (“Bầu trời ngày càng xanh màu xanh Azzurro”), nhưng những cảm xúc thực tế từ sân cỏ thì không còn được như xưa nữa. Khi những so sánh với Espana 82 ngày càng trở nên khập khiễng, Criscito không trở thành Cabrini, Marchisio không là Oriali, Gilardino không phải Paolo Rossi và Iaquinta vẫn chỉ là Iaquinta, thì sự tồn tại của Italia ở giải đấu này càng ít được quan tâm. Tôi tin là Italia sẽ thắng Slovakia và vào được vòng 2, nhưng cái cảm giác hơi buồn rầu khi thấy Italia trở thành một kẻ tầm thường 4 năm sau những đêm nước Đức vẫn tồn tại và day dứt. Day dứt như khi một phóng viên Nam Phi tôi đã gặp mỉm cười khi được hỏi những cảm tưởng của anh về Italia. “Italia ư, anh trả lời, pizza, mafia, xe Vespa và Berlusconi”.
Không có chỗ cho Azzurra.
Bài và ảnh:Anh Ngọc (Đặc phái viên của TTXVN tại World Cup 2010, từ Pretoria)
Hơn một thập kỷ sau khi blogger sức khỏe Belle Gibson thừa nhận cô không hề mắc ung thư não giai đoạn cuối như đã tuyên bố, câu chuyện của cô đã trở thành nguồn cảm hứng cho một bộ phim mới trên Netflix, đồng thời khơi dậy sự phẫn nộ tại Australia về vụ việc vẫn chưa được giải quyết triệt để.
Dẫn trước đối thủ 2-0 sau 2 set 1 và 2 nhưng VTV Bình Điền Long An để CLB Bắc Kinh ngược dòng giành chiến thắng 3-2 chung cuộc trong trận ra quân ở giải vô địch các CLB bóng chuyền nữ Châu Á 2025.
Ngày 19/4/2025, UBND thành phố Hà Nội có văn bản gửi UBND các quận, huyện, thị xã về phương án sắp xếp đơn vị hành chính cấp xã của thành phố để thực hiện lấy ý kiến nhân dân và tổ chức kỳ họp HĐND các cấp.
Những ngày tháng Tư năm 2025, mỗi người con đất Việt đều cảm nhận giá trị thiêng liêng của non sông một dải. Đất nước đẹp vô cùng, từ cao nguyên đá Đồng Văn qua đôi bờ Bến Hải tới Đất Mũi Cà Mau, từ dãy Trường Sơn hùng vĩ mở ra vùng biển bao la của Tổ quốc với Hoàng Sa, Trường Sa…
Ban kỷ luật VFF đã đưa ra những mức án kỷ luật nghiêm khắc với những thành viên trong Ban huấn luyện CLB HAGL có hành vi lăng mạ, xúc phạm trọng tài sau trận đấu với Hồng Lĩnh Hà Tĩnh tại vòng 19 LPBank V-League 2024/25.
Không chỉ dừng lại ở vị thế đầu tàu kinh tế, TP. Hồ Chí Minh còn được biết đến là một trong những địa phương luôn có ngọn lửa tiên phong chưa bao giờ tắt trên hành trình phát triển cùng đất nước.
Qua 50 năm chuyển mình phát triển cùng đất nước, TP. Hồ Chí Minh được biết đến và khẳng định vị thế là trung tâm kinh tế, thương mại, dịch vụ thuộc hàng đầu của Việt Nam.
Giữa cái nóng oi ả hè 2025, nhu cầu mua điều hoà tăng đột biến. Điện Máy Đại Thanh trở thành lựa chọn hàng đầu nhờ giá gốc xuất kho, sản phẩm chính hãng 100%, giao lắp nhanh chỉ sau 1 giờ – đồng hành cùng hàng triệu gia đình Việt.
Chuẩn bị cho Lễ kỷ niệm cấp quốc gia chào mừng 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, những ngày tháng 4/2025, hàng chục máy bay chiến đấu hiện đại bay tập luyện chuẩn bị trình diễn, tiếng động cơ tiêm kích rền vang bầu trời phương Nam.
Với lịch thi đấu dày đặc và Premier League không còn nhiều mục tiêu, HLV Ruben Amorim sẵn sàng trao cơ hội cho các tài năng trẻ từ học viện để giữ sức các trụ cột cho công cuộc chinh phục Europa League.
HLV Tuấn Kiệt vừa chia sẻ về thay đổi quan trọng của tuyển bóng chuyền nữ Việt Nam và khác biệt này hứa hẹn mở ra cơ hội cho chúng ta chinh phục những thành công rực rỡ hơn nữa trong năm 2025.