Câu chuyện cổ tích của Sassuolo: Mơ bay lên, như Chievo

06/07/2013 20:00 GMT+7 | Bóng đá Italy

(Thethaovanhoa.vn) - Một tháng sau ngày chính thức lên hạng Serie A lần đầu tiên trong lịch sử, những người dân ở Sassuolo vẫn đang chìm trong cơn say chiến thắng.

Thành phố nhỏ, tham vọng lớn

Thành phố nhỏ ở ngoại ô Modena, kinh đô của xe Ferrari, quê hương của Luciano Pavarotti và dấm đỏ, không phải là một nơi nổi tiếng về bóng đá, cho mãi đến cách đây vài năm, khi đội bóng của họ trình diễn thứ bóng đá tấn công đẹp đẽ dưới tay huấn luyện viên Massimiliano Allegri. Giấc mơ Serie A ngày ấy không thành hiện thực. Mãi cho đến bây giờ.

Xấp xỉ 41.000 dân và nền kinh tế 4 tỉ euro. Đấy là những con số mà chúng ta sẽ phải nói về vùng đất mới có tên trên bản đồ Serie A. Sassuolo chính là địa phương có ít dân nhất góp mặt một đội bóng ở hạng đấu cao nhất Italia kể từ sau thế chiến thứ hai, nhưng lại là một trong những trung tâm công nghiệp lớn nhất đất nước hình chiếc ủng, xét về mặt sản xuất vật liệu xây dựng. Cụ thể hơn là gốm sứ vệ sinh, gạch xây nhà và tư vấn thiết kế mĩ thuật từ Mapei, tập đoàn hàng đầu Italia trong lĩnh vực này, cũng là nhà tài trợ chính của Sassuolo, hiện tượng lớn của Serie B mùa bóng vừa kết thúc.


Sassuolo trong niềm vui vô địch Serie B

Có gì chúng ta chưa biết về đội bóng cũng như thành phố nhỏ xíu ấy? Fiorano, Maranello, Formigine, Scandiano, Casalgrande và Rubiera chính là những địa phương quan trọng có các nhà máy của đế chế vật liệu xây dựng Mapei, trải dài trên một vùng đất nằm giữa hai tỉnh Modena và Reggio Emilia ở miền bắc Italia. Fiorano và Maranello từ lâu đã gắn bó với thương hiệu Ferrari, bởi ở đây có các nhà máy của hãng xe nổi tiếng thế giới này. Những địa phương còn lại có đến 80 nhà máy và 15.000 công nhân làm việc trong lĩnh vực vật liệu xây dựng, để rồi trong năm 2012 vừa qua, đã xuất khẩu được những lô hàng tổng trị giá lên đến gần 300 triệu euro, bất chấp khủng hoảng kinh tế đang diễn ra. Một nửa số nhà máy và nhân viên trong số kể trên thuộc về Mapei, cho thấy tiềm năng kinh tế lớn lao mà tập đoàn này có thể đem đến cho Sassuolo trong cuộc đua trụ hạng Serie A ở mùa bóng mới. Và đó là điều mà những người hâm mộ bóng đá ở vùng này mong đợi rất nhiều, kể từ ngày đội bóng lớn nhất của vùng đất là Modena xuống hạng B vào năm 2004.

Nhưng liệu mức đầu tư và tài chính có phải là lí do khiến người ta tin rằng Sassuolo có thể lặp lại câu chuyện cổ tích vào năm 2001 của Chievo, cũng là một đội bóng nhỏ, đến từ một quận của thành phố Verona và lúc ấy cũng mới lần đầu lên hạng A? Hãng bánh ngọt Paluani, chủ của Chievo, có doanh số bán hàng chỉ 40 triệu euro và 600 công nhân, chắc chắn không thể so sánh được với Mapei, với doanh thu 2,5 tỉ euro, và là một nhà khổng lồ về vật liệu xây dựng đa quốc gia. Nhưng liệu ông chủ Giorgio Squinzi của Mapei có đổ vào Sassuolo cả một đống tiền để đội bóng áo xanh-đen này cạnh tranh với các đại gia ở mùa sau? Câu trả lời chắc chắn là không, dù Sassuolo bây giờ đồng nghĩa với Mapei. Trên sân cỏ là một câu chuyện rất khác, và hiện tượng Chievo 2001 có lặp lại hay không còn phụ thuộc rất nhiều vào huấn luyện viên Eusebio Di Francesco. Di Francesco, cũng vào năm 2001 ấy đã đoạt Scudetto với Roma ở vị trí tiền vệ, là huấn luyện viên thứ ba thành danh cùng Sassuolo, sau Allegri (hiện ở Milan) và Stefano Pioli (Bologna). Anh vừa kí hợp đồng hai năm với Sassuolo, kèm theo đó là một nhiệm vụ: trụ hạng mùa tới.

Những thách thức với một tân binh

1 Trong lịch sử Serie A, người ta đã chứng kiến hai đội bóng lên hạng lần đầu và sau đó xuống hạng luôn, đến giờ chưa trở lại, là Pistoise, mùa 1980-81, và Treviso, mùa 2005-06.

12 Sassuolo là đội bóng thứ 12 lên hạng Serie A lần đầu tiên trong lịch sử trong 30 năm qua của Serie A, sau Pistoiese (1980-81), Lecce (1985-86), Empoli (1986-87), Parma (1990-91), Ancona (1992-93), Piacenza và Reggiana (1993-94), Reggina (2000-01), Chievo (2001-02), Siena (2003-04) và Treviso (2005-06).

41 Kể từ sau thế chiến thứ hai, đội bóng mới lên hạng lần đầu có quãng thời gian trụ lại ở Serie A lâu nhất là Udinese, tổng cộng 41 mùa bóng. Lên hạng lần đầu ở mùa 1950-51, Udinese thậm chí đã suýt đoạt Scudetto ở mùa 1954-55.

Điều đó không hề dễ dàng với một đội bóng không có ngôi sao và những cái tên đáng để kể nhất là những cựu binh Francesco Manganelli và Alberto Pomini, những người đã theo đội khi họ còn đá hạng Serie C2 gần chục năm về trước, và tài năng trẻ 19 tuổi do chính Sassuolo đào tạo, Domenico Berardi. Sassuolo còn không có một sân vận động và số lượng người mua vé xem dài hạn quá ít, chỉ 1.500. Mùa bóng Serie B vừa rồi, họ phải đá trên sân Modena và đang dự định ở mùa tới sẽ đá trên sân Reggio Emilia, thủ phủ của xứ Emilia, một thương vụ đặc biệt. Vì đấy sẽ không chỉ là một sự kiện thể thao tại nơi mà đội chủ nhà Reggiana chưa chơi ở Serie A kể từ năm 1997, mà còn là cơ hội để thu hút khách du lịch các nơi đến đây, khi Sassuolo sẽ đá 19 trận sân nhà tại sân Reggio Emilia. Chắc chắn, các trận đấu ấy sẽ trở thành tâm điểm của thể thao vùng đất đang thèm khát bóng đá vô cùng này, khi đội bóng là niềm tự hào ở đây là Modena vẫn ngụp lặn ở giải hạng dưới, trong khi Reggiana, đội bóng mà huấn luyện viên Carlo Ancelotti đã khởi nghiệp, đang đứng trước nguy cơ phá sản. Tóm lại, Sassuolo, lính mới tò te của Serie A, đã trở thành hy vọng lớn về bóng đá của cả một vùng đất, điều không hề dễ dàng đối với họ, trên một đấu trường chắc chắn là khốc liệt hơn nhiều so với Serie B.

Năm năm trước, khi dẫn dắt Sassuolo tạo nên những ấn tượng mạnh mẽ ở Serie B, đến mức người ta tin rằng đội có thể lên hạng ngay ở mùa ấy, Allegri nói: "Vấn đề quan trọng không phải là ở bước khởi đầu, mà là ở đích đến". Serie A đã tuột khỏi tay Sassuolo lúc ấy, nhưng đội bóng đã đưa ra ánh sáng một huấn luyện viên. Bây giờ, ông đang dẫn dắt Milan ở Serie A, và chắc chắn vị huấn luyện viên ấy sẽ rất xúc động khi gặp lại đội bóng cũ trong một trận giao hữu. Trận đấu mở màn cho chiến dịch chuẩn bị mùa bóng mới của Sassuolo đang trong quá trình thương lượng. Nhưng chủ tịch Squinzi, một milanista đích thực, rất muốn gặp lại Allegri và việc đưa Milan đến Reggio Emilia cho trận đấu này sẽ là một cú hích lớn với Sassuolo và người hâm mộ bóng đá nơi này.

Mười hai năm trước, Chievo đã viết nên câu chuyện cổ tích về một đội bóng nhỏ có thể tạo ra những ấn tượng choáng ngợp dù trong đội hình không có cầu thủ ngôi sao và cũng không có được sự đầu tư lớn từ phía chủ sở hữu. Trong khoảng thời gian ấy, không có thêm câu chuyện cổ tích nào được viết nữa. Bản thân tên tuổi của Chievo từng bị hoen ố khi dính đến những scandal dàn xếp tỉ số và một lần xuống hạng mấy năm trước. Nhưng những câu chuyện thần kì mà họ viết nên ở mùa đầu tiên tại hạng A, mùa 2001-02, và một số thành công sau đó, sẽ không bao giờ bị lãng quên. Chờ một câu chuyện cổ tích mới, Sassuolo...

Anh Ngọc
Thể thao & Văn hóa Cuối tuần

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm