Amorim đã làm gì để giúp MU tiến bộ?

30/10/2025 19:56 GMT+7 | Bóng đá Anh

Chỉ trong vòng vài tháng, Ruben Amorim đã biến MU từ một tập thể hỗn loạn và rệu rã trở thành đội bóng có hệ thống, tốc độ và tính tổ chức cao hơn hẳn. Điều gì đã xảy ra?

Sau 9 vòng đấu đầu tiên của Premier League mùa giải 2025/26, "Quỷ đỏ" đứng thứ 6, chỉ kém Top 4 đúng 1 điểm. Điều gì đã giúp Amorim xoay chuyển tình thế nhanh đến vậy mà vẫn giữ nguyên sơ đồ 3-4-3 quen thuộc?

Tầm ảnh hưởng của Lammens

Khác biệt rõ ràng nhất nằm ở vị trí thủ môn. Khi Senne Lammens được tung ra sân từ trận gặp Sunderland, MU bắt đầu chơi thứ bóng đá trực diện hơn bao giờ hết. Chỉ riêng trận đó, Lammens thực hiện 37 đường chuyền dài, và tới trận gặp Liverpool, con số tăng lên 45 pha phất bóng, gần bằng toàn đội Liverpool cộng lại. Trung bình, MU tung ra 23,2 pha phát bóng dài mỗi 90 phút, cao nhất Premier League và tăng tới 76% so với mùa trước.

Nếu như trước đây Andre Onana thường xuyên cố gắng triển khai từ tuyến dưới bằng những đường chuyền ngắn rủi ro, thì giờ đây Amorim đã "bật đèn xanh" cho thủ môn đưa bóng vượt qua lớp pressing đầu tiên của đối thủ. Lammens mạnh mẽ, dứt khoát và rất tự tin khi xử lí bóng bổng, giúp tỷ lệ bắt dính các quả tạt của thủ môn MU tăng hơn 50%.

Điều này không chỉ giúp MU giảm áp lực trên phần sân nhà mà còn tạo ra nhịp độ nhanh hơn cho các đợt phản công. Old Trafford hiện nay thường xuyên chứng kiến cảnh Lammens phất bóng vượt tuyến cho các cầu thủ tốc độ như Mbeumo băng xuống, một hình ảnh hoàn toàn trái ngược so với lối chơi rườm rà và dễ mất bóng mùa trước.

Nhanh, gọn và trực diện hơn

Sự thay đổi từ khâu phát động lan tỏa ra toàn đội. Amorim yêu cầu MU đẩy nhanh tốc độ luân chuyển bóng, rút ngắn các chuỗi phối hợp và tăng khả năng tấn công trực diện. Nếu mùa trước, MU là đội tấn công chậm thứ 5 Premier League, thì hiện tại họ đã vươn lên nhóm 8 đội có tốc độ triển khai nhanh nhất.

Số đường chuyền trung bình trong mỗi pha bóng giảm từ 3,9 xuống còn 3,3, còn số tình huống lên bóng kéo dài trên 10 đường chuyền giảm gần 60%. Amorim không muốn đội bóng kiểm soát bóng vô hồn nữa, mà hướng tới những đợt tấn công dồn dập, đơn giản nhưng hiệu quả.

Amorim đã làm gì để giúp MU tiến bộ? - Ảnh 1.

MU giờ chơi nhanh, gọn và trực diện hơn rất nhiều

Điều đó gắn liền với thay đổi nhân sự trên hàng công. Sự xuất hiện của Bryan Mbeumo và Benjamin Sesko mở ra hướng tấn công mới. Mbeumo, nhanh và khéo, trở thành điểm đến quen thuộc cho các pha chuyển cánh dài. Sesko, với chiều cao 1m95, là "điểm rơi" lí tưởng trong các tình huống bóng bổng.

Tuy MU không tạt nhiều hơn, nhưng chất lượng những quả tạt được cải thiện đáng kể. Trung bình mỗi trận họ có 3,1 quả tạt thành công vào vòng cấm, đứng thứ 2 toàn giải. Thay vì cố dàn xếp rườm rà, MU tấn công ít chạm, tạo ra tốc độ và sự đột biến cao hơn hẳn.

Giảm tối đa rủi ro mất bóng ở phần sân nhà

Một trong những điểm yếu chết người của MU mùa trước là thường xuyên đánh mất bóng ở khu vực phòng ngự. Amorim đã xử lý triệt để điều này bằng lối chơi trực diện hơn.

Số lần chạm bóng trong một phần ba sân nhà của MU giảm mạnh; nếu mùa trước họ là đội có nhiều pha chạm bóng ở khu vực này nhất giải, thì nay chỉ còn nhiều hơn Arsenal. Hệ quả là số lần mất bóng gần khung thành giảm từ 5,4 lần/trận xuống còn 2,4 lần/trận, mức cải thiện ấn tượng nhất Premier League.

Tất nhiên, đổi lại, MU không còn giữ bóng quá lâu. Tỷ lệ kiểm soát bóng trung bình của họ giảm từ 54% xuống còn khoảng 50%, nhưng đó là sự đánh đổi hợp lý: Bóng ít ở phần sân nhà hơn, và xuất hiện nhiều hơn ở khu vực tấn công. Amorim chấp nhận "buông quyền kiểm soát" để đổi lấy sự an toàn và hiệu quả trong phản công.

Sự thay đổi ở các tình huống cố định

Một chi tiết tưởng nhỏ nhưng thể hiện rõ triết lý mới của Amorim: MU không còn thực hiện các quả phạt góc xoáy ra (outswinging) như trước.

Mùa trước, Bruno Fernandes và Christian Eriksen, đều thuận chân phải, đảm nhiệm hầu hết các tình huống cố định, dẫn đến các quả phạt góc thường xoáy ra ngoài, giảm độ nguy hiểm. Sự xuất hiện của Bryan Mbeumo, cầu thủ thuận chân trái, giúp Amorim có thêm lựa chọn. Giờ đây, MU chia đều việc đá phạt góc giữa Fernandes và Mbeumo, tạo ra các quả phạt góc xoáy vào (inswinging) nguy hiểm hơn nhiều.

Không chỉ vậy, MU ngừng triển khai đá phạt góc ngắn hoặc trả ngược. Thay vào đó, họ đưa bóng thẳng vào vòng cấm. Kết quả, MU đã ghi 3 bàn từ tình huống cố định, với hiệu suất trung bình 0,49 bàn kì vọng (xG) từ bóng chết mỗi trận, cao hơn hẳn mùa trước.

Ba chiến thắng liên tiếp trước Brighton, Sunderland và Liverpool là minh chứng cho hiệu quả của quá trình tái thiết. Các cầu thủ hiểu rõ vai trò, chơi quyết đoán hơn và quan trọng nhất là ít mắc sai lầm ngớ ngẩn.

Thống kê cho thấy, MU hiện tạo ra nhiều cơ hội hơn nhưng cũng phòng ngự chắc chắn hơn: Số cú sút trúng đích phải nhận giảm 18%, còn số pha phản công nguy hiểm tăng gấp đôi.

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm