Zico - "Pele" trắng (Kỳ 4)

04/04/2008 11:43 GMT+7 | Hành tinh bóng đá

(TT&VH Online) - Zico có cơ hội chứng tỏ ở đấu trường lớn nhất thế giới khi cùng đội tuyển Brazil dự liên tiếp ba VCK World Cup 1978, 1982 và 1986. Thế nhưng đội bóng có Zico trong thành phần luôn được coi là mạnh nhất thế giới (thậm chí Brazil dự Espana 1982 còn được coi là một trong những đội hình mạnh nhất lịch sử giống như đội đã giành chức VĐTG 1970) lại không một lần vào nổi bán kết giải thế giới. Zico là một trong số những cầu thủ vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá chưa từng giành World Cup. Một vinh dự chẳng vui gì.
 
Phần 4: Ba World Cup, một vẻ buồn

5 bàn thắng ở World Cup

Ngày                 Trận 14/6/1978  Brazil-Peru (3-0)
18/6/1982  Brazil-Scotland (4-1)23/6/1982  Brazil-New Zealand                              (4-0, 2 bàn)
2/7/1982   Brazil-Argentina (3-1)

Tiền đạo này đã ghi dấu sự khởi đầu ấn tượng bằng pha ghi bàn từ một cú sút hiểm hóc trong chiến thắng 2-1 ngay tại thủ đô Montevideo của đối phương trong trận đầu tiên khoác áo ĐTQG Brazil năm 1976 gặp Uruguay, một trận đấu ở giải giao hữu Tapa Atlantica. Cùng năm đó, ông thể hiện phong độ xuất sắc cùng với Selecao tại giải giao hữu Bicentennial Tournament ở Mỹ, và trở thành biểu tượng mới của Brazil. Người hâm mộ nước này đã lại có thể hy vọng đội tuyển của họ chinh phục đỉnh cao thế giới sau thời đại của Pele.

World Cup 1978
Zico có trận đầu tiên ở giải đấu lớn nhất thế giới tổ chức tại Argentina đầy hứa hẹn. Gặp Thụy Điển ở vòng bảng, Brazil được hưởng một quả phạt góc đúng phút cuối cùng khi tỷ số đang là 1-1. Zico bật cao hơn các cầu thủ phòng ngự đối phương để đánh đầu ghi bàn phá vỡ thế cân bằng. Tuy nhiên, trọng tài người xứ Wales, Clive Thomas, đã có một quyết định đáng hổ thẹn và có thể nói là bất công khi không công nhận bàn thắng với lý do đã thổi còi kết thúc trận đấu khi bóng còn lơ lửng trên không.
 
World Cup đầu tiên của Zico chìm lấp trong cảm giác bị hành hạ bởi chấn thương giãn cơ chưa lành và không hài lòng về đấu pháp thiên về phòng ngự của HLV Claudio Coutinho. Nhưng nhiều người hâm mộ đội bóng vàng-xanh tin rằng dù có cố gắng thế nào đi nữa, Brazil cũng sẽ chẳng thể vượt qua được Argentina trên đất của họ khi mà sức mạnh của đội chủ nhà còn được bồi đắp bởi sự hỗ trợ của các nhân tố ngoài chuyên môn.
 

 
World Cup 1982

52 bàn cho ĐTQG

Các trận giao hữu     29 bàn
World Cup                 5
Vòng loại World Cup 11
Copa America            2
Các giải khác             5
Tổng cộng                52

Cú hat-trick của Zico vào lưới Bolivia ở vòng loại đã giúp Brazil chính thức giành vé dự VCK tới TBN năm 1982.

Mặc dù Zico từng có World Cup đầu tiên không ấn tượng ở Argentina năm 1978, những màn trình diễn trong màu áo CLB trước Espana 82 đã khiến người hâm mộ khắp thế giới mong chờ rất nhiều ở ông khi tới TBN. Zico vào World Cup này với tư cách một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và được ngưỡng mộ nhất.

Không hổ thẹn là người kế thừa chiếc áo số 10 của Pele và Rivelino, Zico ghi được 4 bàn thắng ở xứ sở đấu bò tót, trong đó có một cú đá phạt hiểm hóc và một cú móc kiểu “xe đạp chổng ngược” đều ở trận gặp New Zealand.

Tới TBN năm đó, Brazil trở lại với sở trường của họ là phong cách tấn công đẹp mắt quen thuộc vốn rất phù hợp với khả năng tăng tốc, những pha xử lý kỹ thuật và những cú sút bất ngờ của Zico. Họ vào giải với vị thế ứng viên sáng giá nhất cho ngôi VĐ bởi sở hữu nhiều cầu thủ hàng đầu thế giới như Zico, Falcao, Socrates,... Nhưng việc đội hình mạnh nhất kể từ năm 1970 lại thiếu một trung phong tương xứng - Careca chấn thương còn Serginho không xuất sắc như các đồng đội tuyến dưới - khiến họ phải trả giá rất lớn. Các fan của Selecao vẫn chờ ngôi VĐ mà họ để lạc mất từ sau năm 1970 và quả thật họ đã trình diễn sức mạnh vượt trội ngay từ vòng bảng.

Những người Argentina đã bị “trượt chân” trước đối thủ Italia nhiều tiểu xảo hơn và sau đó chính thức bị loại khỏi giải bởi Brazil trong một trận thua 1-3 đầy bạo lực mà chính thiên tài Maradona đã bị nhận thẻ đỏ vì nổi cáu đạp Batista. Thế nhưng rồi tới lượt Zico và các đồng đội, ứng viên sáng giá nhất của ngôi vô địch, cũng chung số phận như Argentina. Trong một trận đấu kinh điển của lịch sử World Cup, Brazil bị một đội Italia tỉnh táo và không ngại “chơi bẩn” đánh bại còn thủ lĩnh Zico bị Claudio Gentile phạm lỗi không thương tiếc trong sự nương tay của trọng tài. Tuy nhiên, cũng phải thấy đất nước của những kiệt tác kiến trúc và hội họa đã có được Paolo Rossi thăng hoa rất đúng lúc. Hat-trick của tiền đạo này đã che khuất những bàn thắng tuyệt vời của Socrates và Falcao khi mà tiền đạo Serginho lại vô duyên trong tận dụng những cơ hội bằng vàng.
 
Đội bóng của thứ bóng đá siêu nghệ thuật và lối chơi tấn công quyến rũ cả hành tinh dưới sự chỉ đạo của HLV Tele Santana đã thất bại ở giải đấu mà họ là đội được đánh giá cao nhất.
 

World Cup 1986

Bốn năm sau đó, Zico đã ở tuổi 33. Kế hoạch chinh phục World Cup của siêu sao này một lần nữa ra tro bởi chấn thương chưa lành ảnh hưởng tới phong độ. Việc Zico dự World Cup trên đất Mexico thực ra chỉ khẳng định sự dũng cảm và quyết tâm của cầu thủ này trong nỗ lực cuối cùng khi lực đã bất tòng tâm. Zico chơi 3 trận ở World Cup 1986 đều với tư cách cầu thủ dự bị.

Ở trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp thi đấu quốc tế, ông đã bỏ lỡ quả penalty quyết định trong thời gian thi đấu chính thức ở trận tứ kết gặp Pháp của Platini. Định mệnh trớ trêu cho Brazil được hưởng quả penalty đó ngay sau khi HLV Tele Santana cho Zico vào sân. Một quả đá kỹ thuật nhưng bàn thắng thì không có. Trận đấu kết thúc với kết quả hòa dẫn tới việc phải phân định thắng thua ở loạt luân lưu 11m. Zico sau đó đã thực hiện thành công quả đá của mình nhưng các đồng đội Socrates, Julio Cesar lại đá hỏng và Brazil bị loại.

Một kết thúc buồn cho một trong những cầu thủ nổi tiếng nhất Brazil trong lịch sử. Zico chia tay ĐTQG sau giải đấu ở cột mốc 72 trận và 52 bàn, thành tích ghi bàn xuất sắc thứ ba sau Pele và Romario.
 
Tú Uyên (tổng hợp)

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm