50 năm Ngày mất Giáo sư, Viện sĩ Trần Huy Liệu: Cuộc đời hòa cùng trang sử đất nước

27/07/2019 14:30 GMT+7 | Văn hoá

(Thethaovanhoa.vn) - Nói đến Giáo sư, Viện sĩ Trần Huy Liệu là nói đến một nhà hoạt động chính trị, nhà báo, nhà thơ yêu nước nổi tiếng, người đặt nền móng cho ngành sử học Việt Nam hiện đại. Và với bản lĩnh của một nhà hoạt động chính trị, tâm hồn của nhà thơ, sự sắc sảo tinh tế của nhà báo đã để lại dấu ấn rất đậm nét trong tính cách và toàn bộ sự nghiệp sử học của ông.

Thành kính, xúc động lễ viếng Giáo sư sử học Phan Huy Lê

Thành kính, xúc động lễ viếng Giáo sư sử học Phan Huy Lê

Sáng 27/6, tại Nhà tang lễ Quốc gia số 5 Trần Thánh Tông (Hà Nội), lễ tang Giáo sư - Nhà giáo nhân dân, Nhà sử học Phan Huy Lê đã được tổ chức trọng thể.

Ông mất ngày này cách đây 50 năm, ngày 28-7-1969.

Người chiến sĩ cách mạng kiên trung   

Giáo sư, Viện sĩ Trần Huy Liệu sinh ngày 5-11-1901, tại làng Vân Cát, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhà nho nghèo, thấu hiểu nỗi khổ của người dân mất nước, hàng ngày chứng kiến cảnh những người nông dân “một cổ hai tròng”, tinh thần yêu nước, căm thù giặc sớm nảy nở trong chàng thanh niên Trần Huy Liệu.   

Năm 17 tuổi, ông đã làm thơ, viết báo. Những bài thơ, bài báo của ông không chỉ thể hiện lòng yêu nước nồng nàn mà qua đó còn xác định trách nhiệm đối với sự nghiệp giải phóng dân tộc. Ông làm báo đòi quyền dân chủ, lên tiếng đòi thả Phan Bội Châu, đứng ra tổ chức đám tang Phan Chu Trinh. Ông tham gia thành lập Đảng Thanh niên tại Sài Gòn.   

Cuối năm 1929, thực dân Pháp đàn áp các phong trào cách mạng, ông bị bắt và kết án đầy ra Côn Đảo. Chính tại đây ông đã gặp gỡ những chiến sĩ cộng sản. Ra tù, ông bị chính quyền thực dân trục xuất ra Bắc và tại đây, ông đã gia nhập Đảng Cộng sản, dốc tâm trí vào các hoạt động báo chí công khai của Đảng ở Hà Nội. Tên tuổi của ông gắn liền với các tờ báo nổi tiếng lúc đó như Le Travail, Tin tức cùng các hoạt động khác ở Hội nghị báo giới, Đông Dương đại hội... Năm 1938, ông được cử làm chủ bút tờ Tin tức, tờ báo công khai quan trọng nhất của Đảng Cộng sản Đông Dương ở Hà Nội. Và Tin tức đã trở thành người bạn thân thiết của các tầng lớp nhân dân, nhất là giai cấp cần lao. Khi Tin tức bị chính quyền thực dân đóng cửa, Xứ ủy Bắc Kỳ quyết định cho ra tờ Đời nay vẫn do ông làm chủ bút. Tháng 10-1939, ông bị địch bắt và đầy lên nhà tù Sơn La.   

Chú thích ảnh
Giáo sư Trần Huy Liệu

Tháng 3-1945, ông tham gia cuộc nổi dậy phá nhà giam ở Nghĩa Lộ, vượt ngục về Hà Nội, bí mật làm báo Cứu quốc, gấp rút tham gia chuẩn bị Tổng khởi nghĩa. Tháng 8-1945, ông dự Đại hội Quốc dân họp ở Tân Trào và được bầu làm Phó Chủ tịch Ủy ban Dân tộc giải phóng. Ông là tác giả bản Quân lệnh số 1 của Ủy ban khởi nghĩa.   

Cách mạng thành công, với cương vị Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền và Cổ động, ông cùng đồng chí Nguyễn Lương Bằng và Cù Huy Cận vào Huế thay mặt Chính phủ lâm thời tuyên bố chấp nhận sự thoái vị của Bảo.   

Trong cuộc đời hoạt động cách mạng của mình, ông giữ nhiều trọng trách, như: Bí thư Tổng bộ Việt Minh, Chủ tịch Hội Văn hóa cứu quốc, đại biểu Quốc hội, Trưởng ban Thống nhất của Quốc hội...

Nhà sử học lớn      

Với nhiều bút danh như Nam Kiều, Đẩu Nam, Côi Vị, Hải Khách... Trần Huy Liệu đã sớm có mặt trên thi đàn với những vần thơ đầy khí phách “Muốn hét một hơi toang vũ trụ, Mong nghìn thu nữa có non sông”. Ngòi bút của ông cũng sớm tung hoành trong làng báo để trở thành thế hệ những người mở đường cho dòng báo chí yêu nước và cách mạng Việt Nam...       

Và chính bản lĩnh của một nhà hoạt động chính trị, tâm hồn của nhà thơ và sự sắc sảo tinh tế của nhà báo đã để lại dấu ấn rất đậm nét trong tính cách và toàn bộ sự nghiệp sử học của Trần Huy Liệu - sự nghiệp mà ông tâm đắc nhất và choán phần lớn công việc trong ngót hai chục năm cuối đời.       

Nếu như trước cách mạng, ông đã lập Cường Học thư xã (1927), một nhà xuất bản chuyên in và phát hành những cuốn sách giới thiệu các danh nhân lịch sử, thức tỉnh lòng yêu nước của đồng bào thì sau này khi cách mạng thành công, Trần Huy Liệu trở thành người gây dựng nền móng và là trụ cột cho một nền sử học mới. Ông được giao thành lập và chỉ đạo Ban Nghiên cứu Văn Sử Địa (1953), rồi kiêm Phó ban Nghiên cứu Lịch sử Đảng Trung ương, Viện trưởng Viện Sử học, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học xã hội Việt Nam.

Ông từng nói “Muốn dựng nước và giữ nước thành công, mỗi người dân Việt Nam phải có được lòng tự tôn dân tộc, kết hợp với lòng yêu nhân loại. Muốn có lòng tự tôn dân tộc thì trước hết phải hiểu được sự sáng tạo của dân tộc ta, của nhân dân lao động trong chiến đấu và sản xuất trải qua bao nhiêu đời nay... Học tập lịch sử dân tộc, địa lý của dân tộc, văn học của dân tộc chính là vũ khí để phát huy những tinh thần ấy”. Những tư tưởng ấy đã trở thành định hướng phát triển không chỉ của ba bộ môn Văn-Sử-Địa mà còn đặt những viên gạch đầu tiên cho sự hình thành tổ chức khoa học xã hội nhân văn của đất nước.         

Sau này, ông còn là Tổng biên tập tạp chí Nghiên cứu Lịch sử, Chủ tịch sáng lập Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam. Ông không chỉ là người tập hợp và đào tạo đội ngũ những người làm công tác nghiên cứu lịch sử mà còn là tác giả của hàng loạt những công trình sử học tiêu biểu. Tầm vóc và độ bền vững của những công trình này được khẳng định trên nền tảng sử liệu phong phú, đáng tin cậy, được viết bởi ngòi bút sắc sảo và tấm lòng tha thiết với truyền thống lịch sử dân tộc.         

Ông lần lượt cho ra đời ba tập Bộ Lịch sử 80 năm chống Pháp vào các năm 1956, 1959 và 1960. Đây là một bộ sách lịch sử thể hiện nhuần nhuyễn tư duy lý luận Mác xít, tư liệu lịch sử phong phú, độc đáo. Với công trình đầy tâm huyết này, ông đã được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt 1 (năm 1996). Ngoài ra, còn phải kể đến những bộ sách lớn ông đã viết như “Sơ thảo sử cách mạng cận đại Việt Nam” (viết năm 1950-1951), bộ sách 12 tập “Tài liệu tham khảo lịch sử cận đại Việt Nam” (1954-1958) cùng hàng trăm bài viết khác.         

Ngày 28-7-1969, Giáo sư, Viện sĩ Trần Huy Liệu đã qua đời sau một cơn đau đột ngột, khép lại 68 năm tuổi đời và hơn 50 năm cống hiến miệt mài cho khoa học. Vậy mà trong di chúc của mình, ông chỉ để lại những dòng thật giản dị: “Tôi chết đi không có tiền bạc gì cả, chỉ có bản thảo ghi chép và sách vở cống hiến rất quý cho việc nghiên cứu lịch sử”. Là một sử bút cương cường, đầy khí phách, trung thực với sứ mệnh người viết sử chân chính, Trần Huy Liệu xứng đáng được giới sử học cách mạng Việt Nam tôn vinh là người anh cả.

Phương Nam/TTXVN (tổng hợp)

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm