25/11/2011 13:50 GMT+7 | Pháp luật
|
Một ngày như mọi ngày
Theo lời khai của bà Trần Thúy Liễu với Cơ quan Điều tra (CQĐT) tỉnh Long An, cách hôm xảy ra vụ án 10 ngày, nhà báo Hoàng Hùng có đánh bà do ghen. Vì thế, đến tối 16-1, bà Liễu “có suy nghĩ mua xăng để đốt cảnh cáo anh Hùng”
Tiếp đó, sáng 17-1, bà chở con đi học, xong đi chợ rồi đến tiệm tạp hóa mua dây dù, ra cây xăng mua xăng. Về đến nhà, bà cho dây dù và xăng vào tủ trong phòng ngủ của anh Hoàng Hùng, đi xuống dọn dẹp, nấu cơm, sinh hoạt bình thường.
Trong ngày 18-1, cả gia đình cùng ăn cơm trưa, cơm tối với nhau. Bà Liễu vẫn làm nhiệm vụ đưa đón con, lo cơm nước như mọi ngày. Nhà báo Hoàng Hùng viết bài ở bàn vi tính, đến chiều thì rời nhà đi uống cà phê.
Tối hôm ấy, sau khi đi đón cháu Châu học múa ở trung tâm về, bà Liễu còn điện thoại hỏi anh Hoàng Hùng có ăn uống gì không để mua về. Trước khi về phòng ngủ, anh Hùng ghé qua phòng bà Liễu và hai con hỏi xem đã ngủ chưa, “bé Châu gọi ba vào ngủ chung cho vui, tôi lên tiếng ngủ chung đi, mùng rộng lắm nhưng anh Hùng đi lên trước ngủ”- bà Liễu khai.
Trước hết, xét theo diễn biến tâm lý tội phạm, hoặc là vì nóng giận, thiếu kiềm chế trong lúc cãi vã, đánh nhau dẫn đến lỡ tay giết người hoặc bị đè nén uất ức do bị ức hiếp, hành hạ trong một thời gian dài khiến người ta thù hận, nung nấu ý định trả thù, chờ cơ hội ra tay để rồi khi mâu thuẫn gay gắt xảy ra, như giọt nước tràn ly, thôi thúc thực hiện tội phạm.
Trong vụ án này, không có dấu hiệu nào cho thấy giữa bà Liễu và nhà báo Hoàng Hùng mâu thuẫn gay gắt đến mức hình thành động cơ với mục đích muốn giết chết nạn nhân.“Tôi giật mình dậy, đi ra ngoài xé tờ báo ở chỗ bàn kiếng, ghế salon phòng khách, tôi bóp nhỏ lại để trên tam cấp, tôi bước ra ngoài lan can bỏ dây dù xuống, lại mở tủ lấy xăng ra. Tôi nghe có mùi xăng trong tủ. Tôi ngồi xuống bên hông tủ mở gút bịch xăng ra và cầm bịch xăng bên tay phải, đi lại lấy giấy báo và quẹt gas, lại đối diện giường ngủ anh Hùng cách khoảng 2 m, tôi ngồi xuống để giấy báo xuống bên chân trái và bật quẹt châm vào báo cháy, tôi lấy hộp quẹt bỏ túi quần đứng lên, ném bịch xăng vào ngang giường (có mùng), sau đó ném tờ báo vào, tôi đi nhanh và gần tới phòng tôi chạy vào mùng thì lúc đó anh Hùng tới kêu: “Em ơi, cứu anh”. Tôi mới chui ra đưa anh Hùng vào nhà tắm để xối nước…’’- bà Liễu thuật lại.
Khó hiểu nằm ở chỗ bà Liễu mua 20.000 đồng xăng bơm vào bịch ni lông (chỉ đựng được cỡ hơn 1 lít), để vào tủ quần áo gần 2 ngày trong phòng ngủ mà nhà báo Hoàng Hùng không ngửi thấy mùi xăng.
Bà Liễu khai tay phải cầm bịch xăng đã mở, tay trái bật quẹt, khoảng cách rất gần nhưng bà không hề hấn gì. Trong khi đó, nạn nhân nằm trong mùng khoảng cách 2 m, bị ném xăng vào ngang giường lại cháy từ ngón chân lên đến đỉnh đầu.
Chưa kể, tờ báo khi ném cách 2 m liệu có còn cháy và đáp trúng mục tiêu hay bay lơ lửng rồi tắt ngúm? Lượng xăng chỉ 20.000 đồng, khoảng 1,2 lít (tính theo thời giá khi đó) có thể đốt cháy đến 3/4 tấm nệm; drap giường, mùng mền bị cháy gần hết…?
Một điểm đặc biệt quan trọng là hiện trường thể hiện hai hướng cháy: một hướng cháy từ dưới lên và hướng còn lại từ trên xuống, đồng thời tro than đọng lại vào giữa và cuối giường. Dù kết luận điều tra bổ sung của CQĐT Công an tỉnh Long An cho rằng: “Điểm xuất phát cháy tập trung ở phần giữa và cuối giường, có ít nhất từ hai điểm cháy (do xăng sẽ văng tung tóe ra khi ném bịch xăng), sau đó cháy lan lên phía trên đầu giường…”, nhưng xem ra lời giải thích này không thuyết phục.
Ngoài ra, bà Liễu khai vừa chạy về phòng nằm xuống thì anh Hoàng Hùng đã chạy đến kêu cứu. Thực nghiệm điều tra xác định: “Thời gian từ khi bị can ném bịch xăng và tờ báo đang cháy vào nơi nạn nhân ngủ với độ dài đoạn chạy là 13,05 m mất thời gian là 8,94 giây’’. Với một lượng xăng ít ỏi, khoảng cách thời gian rất ngắn và nạn nhân gần như phản ứng ngay lập tức, có thể bị phỏng độ II, III, 49% diện tích cơ thể?“Con mong mẹ khai đúng sự thật…” Gặp chúng tôi mới đây, cháu Lê Hồng Châu, con gái út của cố nhà báo Hoàng Hùng, khoe: “Hôm trường con tổ chức lễ hội Halloween, con viết kịch bản rồi dàn dựng cho các bạn diễn luôn”. Tôi đùa: “Vậy là con có gien làm báo của ba rồi”. Nhắc đến ba, đôi mắt cháu đượm buồn: “Con nhớ ba lắm…!”. Tôi quyết định nói với cháu về việc vụ án của mẹ sắp được đưa ra xét xử. Cháu cúi mặt: “Lần trước gặp mẹ, con thấy mẹ ốm nhom, tóc rụng nhiều. Mẹ cứ ôm con mà khóc…”. Tôi hỏi cháu có tin mẹ đã đốt ba không, cháu có vẻ nghĩ ngợi, lát sau mới nói: “Con không nghĩ mẹ con làm chuyện đó một mình. Chắc chắn phải có người khác làm với mẹ”. Rồi cháu kể, đêm xảy ra vụ hỏa hoạn, khi nghe tiếng ba (nhà báo Hoàng Hùng) kêu cứu, Châu đang ngủ với mẹ trong phòng bên cạnh thức dậy chạy ra thì thấy lửa cháy phừng phừng. “Con thấy ba con chạy vô nhà tắm. Con luýnh quýnh không biết làm gì thì mẹ đẩy con vô phòng, đóng cửa lại, bảo con đừng sợ. Lúc đó, con nghĩ chắc ba con làm báo nên có người ghét, tìm cách hại ba. Do mẹ đóng cửa phòng, con không ra được nên chạy đến mở cửa sổ kêu cứu. Sau đó dượng Tư (tức ông Nguyễn Văn Sữa) chạy qua dập lửa. Con với mẹ ở trong phòng cho tới khi người ta dập tắt lửa rồi mới ra”. Tôi hỏi cháu có nghĩ mẹ làm việc đó là vì giận ba do ba đánh chửi mẹ hay không thì cháu lắc đầu, giọng nghẹn lại: “Ba con hiền lắm, không bao giờ ba nói nặng lời với mẹ; đánh mẹ thì lại càng không. Chỉ có mẹ đánh ba con thôi. Có lần bị mẹ đánh, ba phải chạy qua nhà dì Hai. Ai nói ba con đánh chửi mẹ là nói bậy. Bây giờ, con chỉ mong mẹ khai đúng sự thật để được khoan hồng. Nếu mẹ có tội thì mẹ phải bị xử phạt nhưng con vẫn cầu mong trời, Phật phù hộ để mẹ con không phải chịu mức án nặng nhất… Ba con đã mất rồi, chị em con chỉ còn có mẹ...”. Khi nói những điều này, giọng cháu nghẹn lại khiến chúng tôi không cầm được nước mắt. Mới 13 tuổi nhưng cháu đã phải gánh chịu những nỗi đớn đau, mất mát quá lớn... |
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất