16/01/2010 12:47 GMT+7 | Người Hà Nội

“Tôi bắt đầu học nghề từ năm học lớp 7. Bố tôi cũng là thợ sửa kính, ông phụ trách về kĩ thuật. Tôi học nghề vì là nghề của bố mình và mình phải kiếm tiền để nuôi bản thân và sau này nuôi vợ, nuôi con”
Buổi thứ 2 tôi tìm đến chỗ Phong còn khá sớm, chừng 2 giờ chiều. Hôm ấy trời nắng nóng nên có thêm một chiếc dù che nắng. Phong vẫn cần mẫn làm việc và bên cạnh là một người phụ nữ hơi mập mạp và dễ bắt chuyện mà anh giới thiệu: vợ tôi.
Vợ Phong kể: trước khi về đây chúng tôi có cửa hàng trên Hàng Bồ, vốn là nơi ông cụ thân sinh ra anh Phong thuê để làm thợ sửa chữa kính. Nhưng làm ở đó được 10 năm thì người ta đòi, vậy nên đành phải về phố Lương Văn Can ngồi trên vỉa hè mà hành nghề.
“Bố tôi tên là Lương Bá Sâm, là thợ của nhà ông Lương Ngọc Quang. Ông Lương Ngọc Quang có nghề sửa chữa và bán kính từ thời Pháp thuộc nhưng sau này cửa hàng của ông Quang trở thành hợp tác xã kính. Ông Quang chỉ còn lại gian bếp phía sau tận dụng lại để giữ nghề. Bố tôi phụ trách về kĩ thuật. Sau này ông Quang mất đi, các con cháu tiếp nghề, bố tôi thì nghỉ mở một tiệm nhỏ trên phố Hàng Bồ. Tôi làm cùng bố ở đó, đến năm 1988 thì người ta đòi cửa hàng, tôi chuyển về đây, ngồi chẵn 20 năm” – anh Phong kể.

Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất