15/10/2008 14:26 GMT+7 | Hành tinh bóng đá

Sự phá sản của sơ đồ 4-3-3
Mancini không có nhiều nỗi lo lắng như Mourinho, bởi ông luôn nhất quán với sơ đồ 2 tiền đạo với một trung phong cắm và 1 tiền đạo lùi, để rồi trong 2 mùa cuối cùng, ông đưa thêm một hộ công phía sau 2 người này, tạo ra một thế công toàn diện. Trừ mùa 2006/07 hơi khó khăn với các tiền đạo lúc mở đầu (chỉ ghi 1/3 số bàn trong 6 trận), tất cả các mùa còn lại dưới trướng Mancini, các chân sút Inter đều phát huy hết sức mạnh của mình. Xét trên khía cạnh đó, Mourinho đã thua kém Mancini và ông không thể khư khư sơ đồ 4-3-3. Việc mới đây ông tuyên bố “Tôi không sống chết vì chiến thuật”, và rằng “trong bóng đá, điều quan trọng là làm thể nào để chiến thắng” chính là thừa nhận vào sự phá sản của sơ đồ này sau 6 vòng đấu, buộc Mourinho phải từ bỏ sơ đồ 4-3-3 để trở lại sơ đồ 4-4-2 truyền thống, với Quaresma-Mancini bám cánh, Ibra-Adriano đá tiền đạo, hoặc cặp Ibra-Adriano, với Mancini bám cánh trái trong một sơ đồ tấn công mà cánh phải được hỗ trợ bởi những pha lên bóng của Maicon.
...Và Adriano trở lại
Sự chói sáng trở lại của Adriano là điều mà Mourinho chờ đợi. Với ĐT Brazil, anh ghi bàn vào lưới Venezuela, bàn đầu tiên sau 840 ngày. Tại Champions League, anh ghi bàn đầu tiên cho Inter sau 2 năm (kể từ 29/3/2006), và ở Serie A, bàn thắng từ quả penaly vào lưới lưới Bologna cũng là bàn đầu tiên sau gần một năm (kể từ 20/10/2007). Điều ấy khẳng định Adriano đá cặp với Ibra là giải pháp tốt nhất để khai thác tối đa tiềm năng tấn công của các nhà ĐKVĐ Italia. Trở lại 2 tiền đạo thuần túy là điều mà Mourinho không thể không làm, trong thời điểm việc tăng cường sức mạnh tấn công biên trong sơ đồ 4-3-3 không đem lại hiệu quả cần thiết. Hãy nhìn xem vào cùng kì này mùa trước và ở thời điểm chơi tốt nhất sau 6 vòng, Ibra và Adriano đã ghi bao nhiêu bàn? 7 bàn và 5 bàn. Đáng để suy nghĩ...
Anh Ngọc (Phóng viên TTXVN tại Italia)
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất