08/10/2011 14:26 GMT+7 | Văn hoá
Nổi tiếng là một trong hai “đại thụ” của nền nghiên cứu Mỹ thuật Việt Nam hiện nay, cùng với nhà nghiên cứu Nguyễn Quân, thế nhưng ít ai biết về chặng đường đầu nghiên cứu, viết sách của ông Phan Cẩm Thượng. Lần đầu tiên, ông chia sẻ câu chuyện cá nhân này trên TT&VH.
* Ông bắt đầu công việc nghiên cứu nghệ thuật nói chung, mỹ thuật nói riêng như thế nào?
Viết sách rất cực nhọc, tới mức cứ đụng vào giấy bút là tôi thấy kinh hãi. Thực ra tôi dành nhiều thời gian sống với các di tích nghệ thuật cổ, tôi đến các đình đền chùa chơi và thư giãn. Tôi viết bằng cách mô tả lại đời sống của di tích và của mình với di tích.
* Bị thầy bảo viết, vậy khi cuốn sách đầu tiên ra đời, ông cảm thấy thế nào?
- Cuốn sách đầu tiên viết chung với thầy (nhà nghiên cứu Nguyễn Quân - PV) có tên là Mỹ thuật với mỗi người, do NXB Đà Nẵng đặt. Chúng tôi biên soạn năm 1985, nhưng sau đó NXB không in và cũng không tìm thấy bản thảo đâu cả. Sau này tôi còn một bản thảo đánh máy và nhờ ông Lương Xuân Đoàn giới thiệu cho một NXB khác, nhưng họ cũng vứt đi nốt. Thế là công cốc.
* Vậy khi biết cuốn Mỹ thuật với mỗi người “chết” ngay khi chưa được xuất bản trong khi hai ông đã mất rất nhiều công sức chỉ vì sự vô trách nhiệm, ông đã có suy nghĩ và cảm giác như thế nào?
Nhà phê bình Phan Cẩm Thượng
Vì tôi không có học vị…
* Nghiên cứu mỹ thuật vào thời điểm hiện tại đã là việc không dễ, nhưng vì sao ông lại hướng mình đi theo con đường “tái tạo lại lịch sử” mỹ thuật?
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất