04/07/2008 11:29 GMT+7 | Bóng đá Tây Ban Nha

Vấn đề ở đây là, Barca bán quá tệ. Cũng trong 5 năm ấy, Laporta đã cho ra đường tổng cộng 44 cầu thủ, nhưng số tiền thu về chỉ vỏn vẹn 54 triệu euro, tức chỉ khoảng 1,2 triệu euro cho mỗi cầu thủ. Lý do là rất dễ nhận ra: Các cầu thủ thường rời Barca bằng lối cửa hậu, mà những cầu thủ đi theo lối đó thì không thể có giá cao được. Ví dụ như vụ Deco. Sau hàng loạt những "um xùm", Barca khẳng định Deco không có trong kế hoạch của họ nữa, tức là tự họ đã hạ thấp giá trị của ngôi sao này trước khi mang đi bán. Hay vụ Saviola, mua với giá kỷ lục 36 triệu euro, nhưng hầu như không dùng được ngày nào trước khi để anh ta sang Real Madrid theo dạng... CNTD. Zambrotta, mua 14 bán 9 chỉ sau 2 năm, hay Riquelme, mua 11 bán 8 mà hầu như không sử dụng, cũng là những minh chứng tiêu biểu cho sự ngây ngô của đội bóng thành Catalan.
Nhưng chuyện "vui nhất" vẫn chưa xuất hiện, một khi Ronaldinho và Eto'o còn chưa xác định được tương lai. Cũng như Deco, bộ đôi này thuộc diện "không còn tương lai" và được tự do tiếp xúc với các đội bóng khác. Tuy nhiên, giờ đã là đầu tháng 7 mà Txiki Begiristain vẫn chưa nhận được bất kỳ lời đề nghị chính thức nào liên quan đến 2 ngôi sao này, và ông ta đã bắt đầu để sự sốt ruột lộ ra mặt. Thực ra, không thiếu kẻ thèm muốn những ngôi sao này, nhưng họ chẳng mất gì nếu cứ kéo dài thời gian và chơi trò cân não. Chờ đến lúc Barca không chịu được nữa họ mới nhảy vào, tất nhiên là với một lời đề nghị rẻ mạt hơn nhiều so với giá trị thật của Eto'o hay Ronaldinho. Đó chính là cách Chelsea đã "chơi" Barca. Txiki nói rằng ông ta buộc phải bán Deco cho Chelsea với giá rẻ vì "đó là lời đề nghị duy nhất", nhưng thực ra, đó chỉ là lời đề nghị đầu tiên.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất