09/07/2008 15:05 GMT+7 | Thế giới
Suốt 6 năm qua, anh Trần Văn Lưu ở thôn Chiến Thắng, xã Ngư Lộc đã tự xây dựng đài báo bão cho những ngư dân ở huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa. Việc làm của anh đã giúp hàng nghìn ngư dân luôn nhận được tin báo bão kịp thời. Anh Lưu còn nổi tiểng là một “kỹ sư” sửa đồ điện và nghiên cứu khoa học.
Hằng ngày anh lưu vẫn theo dõi sát
những diễn biến của thời tiết |
Đồng hành cùng ngư dân.
Anh Lưu sinh năm 1963 và lớn lên ở Ngư Lộc. Mang tiếng là thanh niên miền biển, nhưng người anh lại mảnh khảnh, không vạm vỡ như những trai làng khác. Anh không nối nghiệp cha mà đi học nghề điện tử để kiếm sống.
Lời bố nói ở bờ biển khi ấy đến giờ anh vẫn nhớ như in: “Xã mình chết nhiều người quá con à. Do thiếu thông tin nên các ngư dân mới gặp nạn”. Điều này đã tác động mạnh tới Lưu. Vốn sẵn nghề trong tay, Lưu tự lao vào nghiên cứu và lắp một chiếc máy Icom nhằm thông báo bão cho ngư dân. Suốt hàng năm ròng anh nghiên cứu, bắt chước chiếc micro điện tử không dây, anh làm đủ mọi cách nhưng đều thất bại.
Cũng từ đó, nhà anh Lưu luôn là nơi bà con ngư dân và thân nhân của họ ở các huyện Hậu Lộc, Hoằng Hóa... gửi gắm niềm tin. Lúc thì chuyển thông tin từ các tàu, thuyền đang đánh bắt hải sản bị trục trặc máy, cần tàu bạn ứng cứu. Lúc thì báo tin bố mẹ của ngư dân nào đó bị ốm nặng. Lúc thì thông tin về bão, áp thấp nhiệt đới... Tất cả đều được anh Lưu chuyển tải nhanh chóng, kịp thời.
Tất cả những gì anh Lưu làm
là vì ngư dân |
Hiện đài thông tin của anh Lưu đã được Cục Tần số vô tuyến điện (thuộc Bộ Bưu chính - Viễn thông) cấp giấy phép hoạt động trên các tần số sau: 7903,0000 kHz; 7906,0000 kHz và 7960,0000 kHz. Các tàu, thuyền đánh cá ở khu vực Bạch Long Vĩ, đảo Cát Bà (Hải Phòng) đều có thể thu được tín hiệu từ đài thông tin của anh Lưu thông qua các tần số trên.
Đây là các tần số phục vụ công tác cứu nạn; Phòng, chống tội phạm trên biển; Thông tin giữa các tàu, thuyền; Chuyển tải bản tin dự báo thời tiết... mà các tàu, thuyền đánh cá của Thanh Hóa, Nam Định thường xuyên sử dụng.
Trong căn phòng chằng chéo những dây nhợ, nhưng anh Lưu tìm cái gì là thấy ngay. Chẳng là suốt chục năm qua, ngày nào anh cũng gắn bó với chúng. Công việc báo bão chỉ bận trong mùa mưa bão, thời gian còn lại anh sửa chữa điện tử để kiếm tiền nuôi gia đình.
Câu chuyện của anh Lưu bị ngắt quãng vì chiếc điện thoại của tôi hết pin kêu bim bíp. Tìm bảng điện nhà Lưu để cắm sạc pin, ổ phích để hở cả chân đồng khiến ai cắm cũng khiếp.
“Cứ cắm thoải mái đi. Điện nhà tôi không giật đâu”, anh Lưu bảo. “Bác nói sao chứ điện ở đâu chẳng giật?”, tôi vặn lại anh Lưu. Thay câu trả lời, anh sờ luôn vào chân dắc cắm, vậy mà anh chẳng sao: “Hệ thống điện nhà tôi đều không giật”.
Hóa ra, suốt những năm làm nghề anh Lưu đã nghiên cứu ra cách sờ vào điện nhưng không giật. Giỏi nghề nên cửa hàng của anh luôn đông khách đến sửa. Dường như anh chưa chịu “bó tay” trước trường hợp nào. Dân làng Chiến Thắng còn luôn tự hào là làng mình còn có một “kỹ sư” làng nghiên cứu khoa học.
Anh tự mày mò học tiếng Hán rồi đọc sách phục vụ cho việc bốc thuốc. Kho sách của anh còn quý hơn cả vàng. Cơn bão số 7 năm 2005 làm đê biển Ngư Lộc bị vỡ, nước tràn vào nhà khiến kho sách bị vùi trong bùn và nước biển. Khi nước rút, kho sách bị mềm nhũn, động vào là hỏng ngay.
Buồn quá, anh Lưu đi lang thang dọc bờ biển để giải khuây. Trước thiên nhiên tàn khốc, khi nước rút được vài hôm anh đã thấy đám cỏ dại mọc lại. Anh mới sực tỉnh: Tại sao mình không dùng thảo dược để phục chế kho sách ở nhà? Thế là anh lao vào thử nghiệm đủ loại thảo dược khác nhau để cứu sách.
Theo PNVN
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất