07/07/2008 16:16 GMT+7 | Văn hoá
*Công ty Phan Thị kiện Công ty Lê Linh đã sử dụng hình ảnh của nhân vật Trạng Tý (mà Công ty Phan Thị là chủ sở hữu) để xây dựng hình ảnh nhân vật Long Tinh trong tác phẩm Long Thánh của Công ty Lê Linh. Anh có thể nói những yếu tố nào để kết luận Long Tinh đã sử dụng hình ảnh của Trạng Tý?
![]() Trẻ thơ với Thần Đồng Đất Việt |
* Nhưng hiện nay anh Lê Phong Linh nói Long Tinh là một nhân vật mới chứ không có nguồn gốc từ nhân vật Trạng Tý? Vì vậy Công ty Phan Thị phải chứng minh Long Tinh là sử dụng hình ảnh của Trạng Tý chứ?
- Ông Phong Giao nhân danh ông Lê Phong Linh đã tuyên bố trên tờ tuần san Sài Gòn Giải phóng rằng: Hai nhân vật ấy giống nhau là chuyện đương nhiên. Như thế, ông Lê Phong Linh thông qua người đại diện của mình đã công nhận sự giống nhau, bởi vậy đối với công luận và tòa án có lẽ không cần phải chứng minh thêm nữa.
![]() Độc giả đón nhận
Thần Đồng Đất Việt |
- Không có trong Luật Sở hữu Trí tuệ thế giới và cũng chẳng có điều luật nào qui định nguyên tắc “phai mờ”. Nó giản dị là một nguyên tắc được các nhà luật học, tòa án của các nước phát triển thừa nhận và áp dụng. Có thể nói trong phạm vi quốc tế, tất cả các tranh chấp có liên quan đến so sánh sự giống nhau giữa các tác phẩm thì nguyên tắc “phai mờ” đều được áp dụng.
* Anh có thể nói những yếu tố đặc trưng cơ bản chưa phai mờ trên nhân vật Long Tinh mà họa sĩ Lê Phong Linh cho rằng đó là một nhân vật mới?

- Đó là một tác phẩm phái sinh, nhưng muốn làm tác phẩm phái sinh thì phải xin phép. Nếu Lê Linh không xin phép mà tự động sử dụng là không được. Nếu Lê Linh xin phép chúng tôi sẽ đồng ý nhưng phải thỏa mãn những điều kiện mà chúng tôi đặt ra.
![]() Một vài hình ảnh so sánh giữa Trạng Tý và Long Tinh
(nhân vật có 3 chỏm tóc là Trạng Tý, có 1 chỏm tóc là Long Tinh) |
* Dĩ nhiên phong cách là phải gắn liền với tác phẩm, nếu không thể hiện vào tác phẩm thì làm sao gọi là phong cách?
- Đúng là như thế, phong cách là một khái niệm khá trừu tượng. Tuy nhiên, khi nói phong cách Bùi Xuân Phái chẳng hạn, chúng ta hiểu ngay đó là phong cách cho toàn bộ các tác phẩm của ông. Nhưng rõ ràng, từng tác phẩm của ông vẫn rất khác nhau dù được sáng tác bởi phong cách ấy. Phong cách khi bộc lộ ở các tác phẩm cụ thể khác nhau tất phải khác nhau. Khi thể hiện ở một tác phẩm cụ thể, tác phẩm Phố chẳng hạn, thì phong cách Bùi Xuân Phái đã góp phần tạo nên đặc trưng của bức Phố. Người ta sẽ nói đó là bức Phố của Bùi Xuân Phái. Nếu ông ta lấy những đặc trưng của Phố (đã bán cho người khác) để làm tác phẩm Phố Phái và nhìn vào Phố Phái người ta thấy rằng nó là sự cải biên từ bức Phố, thì - tùy thuộc hợp đồng bán tranh - chủ sở hữu tác phẩm Phố có thể cấm ông bán tác phẩm Phố Phái. Ngoài sự bực mình của người chủ muốn độc quyền bức Phố, thì tôi tin chắc rằng một họa sĩ có lương tâm cũng sẽ không “sao chép” - dù là tinh tế - chính mình như vậy.
* Điều cấm này thể hiện ở điều nào trong Luật Sở hữu Trí tuệ của Việt Nam hoặc thế giới?
- Khoản 7, Điều 28, Luật Sở hữu Trí tuệ của Việt nam qui định khi làm tác phẩm phái sinh phải xin phép tác giả, chủ sở hữu quyền tác giả tác phẩm được dùng làm tác phẩm phái sinh.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất