Nửa thập kỷ bất ổn của hàng tiền đạo Milan

30/07/2015 18:13 GMT+7 | AC Milan

(Thethaovanhoa.vn) - Trong 5 mùa giải đã qua, AC Milan thay hết lưỡi dao này đến thanh gươm khác trên hàng tiền đạo, nhưng chưa tìm được bộ đôi hay tam tấu nào bù trừ tốt cho nhau.

Từ mốc mùa giải 2009-2010, với hàng tiền đạo tương đối cân bằng: Alexandre Pato (14 bàn) - Marco Borriello (15) – Ronaldinho (15), cùng các phương án dự phòng gồm Filippo Inzaghi (5) và Klaas-Jan Huntelaar (7), Milan trải qua giai đoạn dài bất ổn ở tuyến đầu.

Mùa giải 2010-2011, Milan bổ nhiệm HLV Massimiliano Allegri, chuyển sang chơi sơ đồ 4-3-1-2. Họ đón Robinho và Zlatan Ibrahimovic trong tuần cuối cùng của TTCN mùa Hè. Milan giành Scudetto vào cuối mùa với phong độ tuyệt vời của cặp tiền đạo Ibra (21 bàn) - Robinho (15), Pato cũng ghi đến 16 bàn. Tuy nhiên, Milan được cho đã thi đấu bằng niềm cảm hứng Ibra.

Sức ảnh hưởng của siêu sao Thụy Điển thể hiện rõ ràng hơn ở mùa giải tiếp theo, khi anh ghi đến 35 bàn trên tất cả các mặt trận, bỏ xa những tiền đạo khác: Robinho ghi 10 bàn, hộ công Kevin-Prince Boateng ghi 9 bàn, Pato chỉ lập công 4 lần, còn thấp hơn những tiền vệ như Antonio Nocerino và Urby Emanuelson (cùng 11 bàn). 2 năm ở Milan, Ibra không chỉ là “viên hổ tướng”, anh xứng đáng là một “chủ công”!

Sức ảnh hưởng quá lớn của tiền đạo đội tuyển Thụy Điển tạo ra nhiều hạn chế. Việc anh kém duyên trong các trận đấu quan trọng trực tiếp khiến Milan không thể tiến sâu vào Champions League ở thời thịnh vượng nhất của họ trong nửa thập kỷ qua. Milan thành công bằng tài ghi bàn của Ibra, nhưng sự gắn kết của hàng tiền đạo hoàn toàn bị hạn chế. Đến khi anh chuyển sang PSG vào Hè 2012, họ cũng buộc phải thay đổi.

Mùa 2012-2013, đội bóng áo đỏ-đen quyết loại hết những công thần đã luống tuổi. Trên hàng công, đẩy Ibra đi xong, Milan chia tay nốt Filippo Inzaghi. Họ đưa “ấu chúa” Stephan El Shaarawy năm đó 21 tuổi lên làm tiền đạo chính, anh ghi đến 15 bàn trong giai đoạn một, kéo theo vô vàn kỳ vọng đằng sau.

Nhưng bước ngoặt xảy đến: Milan rước Mario Balotelli trở về Italy, thay thế luôn vai trò của “Tiểu Pharaoh” sau khi ghi 2 bàn vào lưới Udinese trận ra mắt. Anh tỏa sáng rực rỡ trong nửa mùa sau với 12 bàn, khi El Shaarawy chỉ có thêm 4 bàn lập công (đây cũng là mùa duy nhất Giampaolo Pazzini ghi hơn 10 bàn trong 3 mùa khoác áo Milan). Mùa 2013-2014, Balotelli ghi tiếp 18 bàn trước khi ra đi, El Shaarawy chấn thương gần hết giải…

Cũng như Ibra, Balotelli chơi rất hay nhưng cũng rất ích kỷ. Trong khi đó, Jeremy Menez mùa trước ghi 16 bàn, cũng bị chỉ trích đã giảm tính đa dạng của Milan trong những đường lên bóng.

Phụ thuộc vào một tiền đạo chính không hẳn là không tốt. Nhưng từ ngày Ibra rời đi, việc đặt niềm tin vào những tiền đạo trẻ, tiền đạo tầm trung và không ổn định, ghi không quá 20 bàn một mùa khiến Milan thất bại trong những năm qua. Họ cần gầy dựng một hàng tiền đạo gắn kết, tài năng, ổn định như tam tấu Shevchenko-Inzaghi-Tomasson trong quá khứ, và đã bắt đầu bằng việc chiêu mộ cùng lúc hai chân sút cự phách Carlos Bacca và Luiz Adriano. Và họ cũng đang định mua lại Ibra từ PSG, dù anh đã 33 tuổi.

Liệu những cái tên này vẫn chỉ là cảm hứng nhất thời, hay sẽ tạo ra chu kì thành công mới?

Hoài Thuận
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm