13/08/2008 00:53 GMT+7 | Tình yêu - Giới tính
Đây là bi kịch kinh khủng của cuộc đời tôi, trở thành nô lệ tình dục, và bây giờ chị ta kiên quyết bắt tôi làm bố của đứa con trong bụng, tôi không còn con đường nào để sống nữa rồi…
Với thành tích học tập khá xuất sắc, tôi được thi tỉnh môn toán và thi quốc gia sau khi kết thúc lớp 12. Với sự khích lệ động viên, và gom góp số tiền thưởng sau đợt thi, tôi khăn gói lên đường ra Hà Nội thi đại học.
Kết quả là tôi đậu hai trường đại học Ngoại Thương và Bách Khoa. Mừng đến phát khóc, nhưng tôi chợt nhận thấy sau nụ cười của tôi là những giọt nước mắt dấu đi của mẹ và tiếng thở dài của cha. Hoàn cảnh gia đình tôi thuộc diện nghèo, dưới tôi còn 4 đưa em lít nhít đang tuổi ăn tuổi lớn với 7 sào ruộng và không có nghề phụ làm thêm cha mẹ tôi như còng xuống vì lo ăn cho các con.
![]() |
Tôi tìm đến điạ chỉ của một người cùng quê, anh ấy là người làng với tôi, ra Hà Nội làm đã được mấy năm. Thương hoàn cảnh nhà tôi anh ấy đề nghị tôi đến gia đình anh ấy ở ,tiền nhà anh sẽ không lấy. Vì công việc của anh cũng đi công tác suốt chỉ có vợ ở nhà cũng buồn.
Vợ anh là một người phụ nữ ở nhà làm nghề buôn bán, tôi thấy chị chẳng bao giờ đi đâu, lúc nào cũng cầm điện thoại điều hành các mối làm ăn. Tôi có một căn phòng trên gác xép, như vậy là quá hạnh phúc rồi. Tôi ít nói, lầm lũi đi về lo cho việc học của mình.
Chị ấy năm nay khoảng 32 tuổi, trông chị còn trẻ và cũng khá xinh nhưng vợ chồng anh chị chưa có con. Tôi nghĩ mình lên đây có nhiệm vụ học không nên xen vào chuyện riêng tư nên cũng không muốn đi sâu vào chuyện của chị. Đối với tôi chị cũng ít nói, thỉnh thoảng cũng tỏ vẻ quan tâm đến tôi, mua cho tôi đồ ăn sáng, thi thoảng cho hoa quả, bánh trái.
Một hôm tôi đang học thì chị gọi tôi xuống và bảo: “Từ nay em xuống ăn cơm cùng chị cho vui. Chị nấu rồi ăn có một mình cũng thấy khó nuốt”. Tôi từ chối vì nhìn bữa cơm chị ăn tôi có mà ăn được cả tuần, hiểu ý tôi chị lại bảo: “Em đừng lo chuyện tiền nong miễn sao sống thoải mái là được. Chị không lấy đâu. Em là cậu sinh viên hiền lành học giỏi chị có giúp em sau này cũng đâu có thiệt!”. Nói qua nói lại tôi nhận lời chị vì thấy chị cứ thui thủi ở nhà như thế, anh thì đi công tác biền biệt.
Một lần chị tắm, tôi thấy chị kêu mang cho chị cái khăn vào nhà tắm, tôi sợ đến tái người nhưng lại hồi hộp vô cùng, chị lại giục lần nữa… Tôi cầm cái khăn gõ cửa rồi cứ đứng ở ngoài run run đưa cho chị. Chị bỗng mở toang cửa, và kéo tôi vào…
Tôi không biết cái gì đã xui khiến tôi dại dột đến thế, nhưng quả thực lúc đó tôi không thể chạy khỏi chị, chị đã khiến tôi bị tê liệt, và tôi ngoan ngoãn làm theo tất cả những gì chị nói… Từ lần đó, lúc nào tôi cũng bị hình ảnh cái nhà tắm ám ảnh, đầu óc tôi cứ loạn lên hình ảnh của chị. Tôi không tập trung nổi vào việc học nữa, mặc dù đây mới là năm đầu tiên của tôi ở trường đại học.
Cứ thế, tôi đã cho phép mình buông thả với chị suốt 1 tháng trời. Anh cứ về 1,2 ngày rồi lại đi biền biệt, anh không nói chuyện với chị nhưng cũng hỏi thăm tôi. Anh nói tôi là hy vọng ở làng, tôi phải học thật giỏi thì anh cũng coi tôi như em ruột vậy. Nghe tới đó tôi đã rơi nước mắt vì ân hận, và tôi giật mình khi thấy mình đang lún sâu vào người đàn bà đáng sợ như chị. Mỗi lần ở cạnh chị tôi như bị thôi miên, tôi không còn nhớ cái gì nữa nhưng sau đó, tôi lại phải tắm thật sạch để trôi bớt cảm giác ghê tởm. Tôi đã sai quá rồi…
Nhận ra sai lầm của mình sau lần anh hứa coi tôi như em ruột, tôi đã lấy lại quyết tâm để dứt chị. Tôi có cảm giác anh biết nhưng không nói, chính điều đó làm tôi gai người vì ân hận, xấu hổ và nhục nhã. Trong khi đó chị liên tục đòi hỏi, đang ngồi học chị cũng bắt tôi vào phòng. Tôi kêu mệt chị lại đi mua đủ thứ thức ăn về bắt tôi ăn cho “bổ”. Chị lộ liễu ôm ấp tôi ngay cả trước mặt khách hàng, ngượng chín người vì sự hèn kém của mình, tôi càng giãy ra thì chị càng lấn tới, bắt tôi phục vụ chị cả ngày.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất