20/04/2009 15:00 GMT+7 | Văn hoá
(TT&VH) - Từ 4/4/2009 đến 21/6/2009, tại Viện Bảo tàng nghệ thuật ở Sydney (Australia) đã khai mạc cuộc triển lãm nghệ thuật có tên NAM BANG! (Tiếng nổ ở Việt Nam). Đây là một cuộc triển lãm có tầm vóc quốc tế rộng lớn, thu hút 25 tác giả thuộc nhiều thế hệ đến từ nhiều quốc gia: Australia, Mỹ, Việt Nam, Pháp, Đức, Canada, Nhật Bản, Hàn Quốc... với gần 50 tác phẩm gồm nhiều loại hình nghệ thuật với một chủ đề xuyên suốt: “Cuộc chiến tại Việt Nam!”
Dưới đây xin giới thiệu tóm lược bài viết của họa sĩ Lê Trí Dũng.
Đã 34 năm trôi qua, kể từ ngày cuộc chiến kết thúc năm 1975. Nhưng vết thương của nó vẫn còn rỉ máu trên tất cả các quốc gia tham chiến, hệ lụy của nó chắc còn ảnh hưởng đến nhiều thế hệ con cháu của những người trong cuộc, đặc biệt là những người trực tiếp cầm súng tham chiến trên chiến trường Việt Nam. Năm tháng cứ trôi đi, người ta từng đặt nhiều câu hỏi: “Chiến tranh nổ ra - Ai sẽ là người thiệt thòi nhất ?”. “ Nạn nhân chiến tranh được giải quyết như thế nào?”, “Đấu tranh để có công lý cho các nạn nhân chiến tranh ra sao?”v.v... - Thực tế cho thấy tất cả mọi vấn đề đều không đơn giản...
Nhưng nghệ thuật lại tìm ra con đường đi thẳng tới trái tim nhân loại. NAM BANG! với tiếng nổ của mình đã góp phần như thế! Không thể kể hết ở bài viết khiêm tốn này đủ 25 tác giả với gần 50 tác phẩm. Ta có thể đơn cử khá nhiều ví dụ: Độc giả tới khung cảnh thanh bình đầy chất “đương đại” của Casula House ART với những bồn nước và ống khói khổng lồ, di tích của một nhà máy điện cổ đầy chất hiện đại... Trong phòng triển lãm với sức mạnh biểu đạt hiện đại video art, họa sĩ Đinh Q. Lê đã đưa người xem vào không gian âm u của ngục tù Côn Đảo - một trong những nhà tù nổi tiếng của người Pháp và người Mỹ tạo ra. Với những bức tường lở mốc và những song sắt to bản, cửa thông hơi hình bán nguyệt và những cùm chân liên hoàn... người ta thấy ngộp thở và cảm thấy giá trị của tự do, qua đó càng thấy rõ chiến tranh và tù ngục có sự liên hệ mật thiết (Hòn đảo ngục tù).
Với bút pháp tung phá của con dao vẽ, tôi (Lê Trí Dũng) đến với công chúng bằng hai bức acrylic khổ lớn 2mx2m mang tên Nỗi đau của người lính cả 2 chiến tuyến và Mẹ. Bức Nỗi đau... mang hình tượng một tàu lá chuối tả tơi hình chữ S sau chiến cuộc mà phía dưới là cái bào thai nhiễm dioxin, cân bằng hai bên là 2 cái mũ lính của 2 bên đối trận, lên tiếng khẩn thiết đòi công lý cho những thế hệ con người đau khổ vì bị nhiễm chất độc dioxin... Bức Mẹ, ở trung tâm vẽ bà mẹ ôm di ảnh con trai đã hy sinh trong sự đợi chờ vô vọng, phía sau là muôn vàn di ảnh của hàng triệu người lính - các con của mẹ bay lên không trung trong sự chia sẻ nỗi đau bất diệt cho tất cả những người mẹ mất con...
Đặc biệt, nhà nhiếp ảnh Canada - Bruce Barber với 3 tấm ảnh lớn có cái tên Tưởng nhớ Việt Nam đã làm người xem căm phẫn chiến tranh; những xác người chồng chất sau vụ thảm sát, những thường dân chạy loạn nháo nhác và trực thăng đổ quân năm nào, in tràn trên ảnh là những bài thơ phản chiến.
NAM BANG! (Tiếng nổ ở Việt Nam) quả thực là một tiếng nổ của nghệ thuật thức tỉnh công chúng yêu hòa bình và công lý trên thế giới. Nó đòi hỏi tất cả chúng ta phải có thái độ với cuộc chiến dù dưới bất cứ cương vị nào, cần phải sẻ chia, thông cảm với hệ lụy, nạn nhân của cuộc chiến, cho dù thời gian đã trôi qua với dòng chảy 1/3 thế kỷ. Nó thay mặt những người có lương tri tuyên bố rằng: Chúng tôi không cần chiến tranh!
Họa sĩ Lê Trí Dũng
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất