Juve thắng trận thứ 3 liên tiếp: Học để thắng, học để thành người

14/09/2009 14:19 GMT+7 | Bóng đá Italy

(TT&VH) -  Khuôn mặt của Ferrara không có vẻ rạng ngời mà người ta cho là cần phải xuất hiện sau mỗi chiến thắng. Vị HLV trẻ của Juve dường như rất mệt mỏi và căng thẳng. Juve đã chiến thắng trong một trận đấu khó khăn gấp bội những thắng lợi đã qua.

Ngay cả người thầy lỗi lạc của anh cũng không làm được tốt hơn thế. Lippi khởi đầu cuộc phiêu lưu với Juve mùa thu 1994 cũng không xuất sắc như anh. Ngày ấy, trong 3 trận đầu tiên trên con đường đi vào lịch sử Juve, Lippi chỉ thắng được 2 trận (Bari và Napoli 2-0), hòa 1 trận (Brescia 1-1). Ferrara có mặt trong cả 3 trận đó. Ngày ấy, anh cũng như Lippi, vừa chân ướt chân ráo đến Juve từ Napoli. 7 năm sau, khi Lippi khởi đầu nhiệm kì 2 của mình với Juve, thành tích của ông tốt hơn: 3 trận đầu mùa đều thắng. Cả 2 mùa bóng có những sự khởi đầu ấy, Juve đều đoạt Scudetto. Bây giờ, Juve lại bay lên khi người học trò khoác lên mình chiếc áo HLV của người thầy, với 3 chiến thắng liên tiếp cho sự khởi đầu tốt chưa từng có kể từ thời của chính Lippi ở mùa 2001-02, điều gì tốt đẹp sẽ đến ở cuối mùa bóng cho anh và Juve, Scudetto ư?

Juve ăn mừng chiến thắng trước Lazio

Còn quá sớm để nói đến điều đó, nhưng nếu Ferrara đi qua những chiến thắng (đã và đang tới) cũng như thất bại (sẽ tới) mà không hề sờn lòng và vẫn thể hiện được sự chắc chắn và bản lĩnh như chính Juve của anh trong trận đấu với Lazio trên sân Olimpico, không lâu nữa, calcio sẽ có một HLV xuất sắc và Juve sẽ trở lại thế giới đã mất của nó, Scudetto. Đấy không phải là một trận đấu dễ dàng, bởi Juve đã nằm dưới sức ép liên tục và mạnh mẽ của Lazio trong suốt 60 phút, đã mất ngòi nổ Diego chỉ sau một hiệp đấu, đã may mắn thoát khỏi một bàn thua từ nhận định sai lầm của trọng tài và hoàn toàn chìm nghỉm trong thế trận mà Lazio đã tạo ra.

Đấy không phải là Juve đã đánh bại Roma cũng ở đây 2 tuần trước, khi Juve khống chế trận đấu và những người Brazil (Diego, Felipe Melo) bùng nổ để đem đến chiến thắng. Đội Juve ấy không tồn tại, không chỉ vì mất Diego quá sớm hay vì Ferrara đã thay 5/11 vị trí xuất phát so với trận gặp Roma để quay vòng cầu thủ cho trận gặp Bordeaux ở Champions vào giữa tuần trong khi Del Piero chấn thương, mà vì Lazio đã chơi hay hết mức có thể, đã tổ chức một thế trận hoàn hảo, chỉ thiếu mỗi bàn thắng. Và khi bàn thắng đến, nó đã bị tước đi.

Juve chỉ tồn tại trong những phân đoạn ngắn ngủi quyết định trận đấu, nhưng đã không đầu hàng và chiến thắng theo cách của một đội bóng lớn đã luôn thực hiện trong những trận đấu khó khăn, trước những đối thủ không dễ đá, hoặc trong những thời điểm không còn thể hiện được phong độ cao: giành 3 điểm theo cách thực dụng nhất có thể. Juve của Lippi và Capello đã từng chiến thắng không biết bao trận theo phong cách ấy và Juve của Ferrara cũng sẽ phải trải qua những trận đấu như thế. Juve trong 3 trận đầu mùa đã thể hiện 3 gương mặt khác nhau, Ferrara cũng đã đưa ra những quyết định không hề dễ dàng (không sử dụng Del Piero, hoặc không cho Trezeguet vào sân một phút nào trong 2 trận đầu), Juve vẫn chiến thắng, nhờ sức mạnh tập thể, với 6 bàn thắng đến từ 5 cái tên khác nhau (Iaquinta, Diego, Felipe Melo, Caceres, Trezeguet) và chỉ thủng lưới 1 bàn duy nhất. Juve đã qua tháng 8 với sự thanh thản và niềm vui lớn lao, cũng như khởi đầu tháng 9 đầy thách thức với những chiến thắng. Ferrara đã nói trước trận, “Inter bây giờ mới đang chịu sức ép”. Anh không sai. Juve vẫn đang đứng trước Inter. Nhưng đường còn dài.

Juve của Lippi trong mùa bóng đầu tiên của 2 thời kì không có bước khởi đầu đẹp như mơ mà Juve Ferrara đang có. Juve mùa 1994-95 chỉ dẫn đầu bảng sau 15/34 vòng và từ đó tiến thẳng đến Scudetto. Juve 2001-02 dẫn đầu bảng sau 4 vòng, từ đó tụt lùi và chỉ quay trở lại ngôi đầu bảng đúng ở vòng cuối cùng, đoạt Scudetto. Điều ấy cho thấy trong vị ngọt của chiến thắng có không ít vị mặn của nước mắt và mồ hôi. Ferrara đang học cách để thắng và sẽ còn phải học cách thua để thắng, học để đi vào lịch sử Juve. Như người thầy Lippi.

Chiến thắng của những người “loại 2”

Nếu không có bàn thắng mở tỉ số bằng một cú sút chân phải như một cú đại bác, Caceres chắc chắn nằm trong số những cầu thủ chơi tệ nhất trận Lazio-Roma. Nhưng bàn thắng ấy đã giúp anh vượt qua những lời chỉ trích và phê phán trong một cuộc sát hạch nặng nề mà tất cả các tifosi đều là giám khảo: Ballardini nhìn vị trí của anh như một điểm yếu lớn nhất để khoét sâu nhằm đánh quỵ Juve. Sự thật là ngay cả sau phút dâng lên xuất thần ghi bàn vào lưới người bạn đồng hương Muslera, Caceres vẫn tiếp tục mắc sai lầm.

Nhưng các đồng đội biết bảo vệ thành quả của anh, và hơn thế, củng cố nó bằng bàn ấn định thắng lợi của Trezeguet, người mới đây tuyên bố sẽ rời Juve cuối mùa này, vì quá chán nản với cảnh không còn là “loại 1”. Người được Juve tìm cách rao bán khắp nơi như một món hàng thải và cuối cùng đành phải ở lại vì không tìm được CLB nào phù hợp với đòi hỏi lương bổng của anh lần này được ra sân vì Ferrara muốn cho Iaquinta nghỉ ngơi sau 2 trận đấu cho ĐTQG. Trận gần nhất Trezeguet ra sân trong đội hình chính thức cách đây đã 5 tháng, trong trận thua chính Lazio ở Cúp Italia. Thất sủng và hơi ngã lòng, nhưng Trezeguet luôn chơi như một con hổ đói mỗi dịp ít ỏi được ra sân. Và bàn thắng đến, ở đêm thứ bảy qua.

Với lịch thi đấu dày đặc của Juve, những người như Caceres và Trezeguet không hề thiếu cơ hội ra sân. Giovinco cũng thế. Chấn thương của Diego là cơ hội để anh tỏa sáng. Ferrara chắc chắn không muốn tạo ra 2 đội hình với những cách biệt quá lớn. Đấy cũng chính là thông điệp cho Del Piero, hiện chưa đá một phút nào mùa này.

Anh Ngọc (Roma, Italia)

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm