Kỳ 3: Napoli, mafia và “Thánh” Diego

05/09/2010 07:16 GMT+7 | Thể thao

(TT&VH Cuối tuần) - Đến Barcelona với không ít mơ mộng, nhưng Maradona đã không thể trụ lại sân Nou Camp quá hai năm. Châu Âu chỉ bắt đầu đẹp và lãng mạn với Maradona khi anh sang Napoli, một đội bóng yếu của Italia thời bấy giờ. Cùng với CLB thành phố cảng lớn nhất miền nam Italia, Maradona đã giành được rất nhiều vinh quang để rồi trở thành một vị thánh vĩnh cửu trong lòng người hâm mộ Napoli.


Maradona tại WC Mexico 1986 -
Ảnh: Getty
Mối bất hòa ở Barcelona


Khi rời Boca Juniors để đến Nou Camp, Maradona đã chờ đợi được chơi bóng cho CLB mạnh nhất thế giới. Rất nhiều hình ảnh đẹp đã nở ra trong đầu chàng trai trẻ, nhất là khi anh nhận được sự giúp đỡ tận tình của đồng đội người Đức, Bernd Schuster. Các cầu thủ Barcelona khác cũng dành cho Diego sự tôn trọng nhất định, sau khi đã được chứng kiến những màn trình diễn của anh trên truyền hình.

Tuy nhiên, những gì diễn ra sau đó hoàn toàn trái với mơ mộng của Maradona. Dưới sự dẫn dắt của HLV người Đức Udo Lattek, Barca không được phép chơi bóng, mà mỗi cầu thủ phải trở thành một cỗ máy chém. Thể lực và những pha bóng bạo lực là thứ duy nhất Maradona được chỉ dạy. Với một người mê bóng đá đẹp và tôn thờ lối chơi kỹ thuật như Maradona, đây là sự sỉ nhục lớn, nên anh liên tục trốn tập. Thay cho những pha bóng tiểu xảo, Diego hướng dẫn các đồng đội của mình lối chơi bóng kỹ thuật dựa trên nền tảng thể lực dồi dào mà họ đã có sẵn. Lattek không thích điều đó, nhưng Josep Lluis Nunez (chủ tịch Barcelona 1978-2000) mới là người phật lòng nhất.

Nunez quá kỳ vọng vào Diego và không muốn anh làm gì khác ngoài sự sắp đặt của mình. Ngay cả những trận đấu danh dự được tổ chức ngoài thành phố Barcelona, Maradona cũng phải ở nhà nếu Nunez không muốn. Bằng ngược lại, hộ chiếu của Maradona sẽ bị chính Nunez tịch thu.

Mâu thuẫn giữa hai người mỗi lúc một lớn khi Maradona công khai chống đối, còn Nunez thì nhờ đến những thế lực chính trị để đe dọa anh. Một danh hiệu trưng trong phòng truyền thống ở Nou Camp đã bị Diego đập vỡ không chút đắn đo khi bị Nunez giữ hộ chiếu.

Quá nhiều mâu thuẫn, một lần gãy chân bởi pha vào bóng thô bạo của Andoni Goikoetxea trong trận gặp Athletic Bilbao và chứng bệnh viêm gan khiến Maradona đôi lúc mất tự chủ. Diego bắt đầu tìm đến ma túy chính trong thời gian này. Kết quả, sau hai năm ở Barcelona với ba danh hiệu, gồm Cúp Nhà vua, Siêu cúp TBN, Copa de la Liga (chỉ diễn ra bốn năm, từ 1982-1986), Maradona rời Nou Camp.

Napoli và "Thánh" Diego

Ngay từ khi còn khoác áo Argentinos, Maradona đã nhận được lời đề nghị hậu hĩnh từ Napoli. Tuy nhiên, Napoli và đất nước Italia không để lại nhiều ấn tượng trong đầu Diego, khi anh đang mơ về Boca. Khi Maradona đề cập với Nunez về chuyển nhượng, ngài chủ tịch không đồng ý mà tìm cách để nâng giá anh lên mức cao nhất có thể.

Trong suy nghĩ, Maradona đã hình dung đến việc chuyển sang Madrid hay một nơi nào đó ít nhất có truyền thống và sức mạnh. Kết quả, Napoli là đội nhận được sự chấp thuận của Barca, một phần bởi những thế lực chính trị ở TBN không muốn bất kỳ đội bóng La Liga nào cưu mang anh.

Khi đó, Napoli chỉ là một đội bóng trung bình, nếu không muốn nói là yếu, của Serie A. Chỉ vài ngày trước khi hoàn thành hợp đồng chuyển nhượng Maradona, họ vừa ăn mừng niềm vui trụ hạng, với đúng một điểm nhiều hơn nhóm “đèn đỏ”. Nhưng ở Italia, không phải ai cũng hâm mộ Maradona.

Chủ tịch Juventus Giampiero Boniperti thời điểm ấy mỉa mai: “Những gã lùn như cậu ta không thể làm được điều gì to lớn trên sân cỏ. Cậu ta chỉ đáng khoác áo những kẻ an phận với việc trụ hạng”. Maradona có phần thất vọng khi biết Napoli chỉ cần bàn thắng của anh để tìm vé trụ hạng, và Barca đồng ý để anh sang đây cũng để tránh việc sau này hai đội gặp nhau trên đấu trường châu Âu, thay vì bán cho Milan hoặc Inter.

Nhưng nỗi thất vọng nhanh chóng được chính Maradona xua tan. Cuộc sống đầy màu sắc ở thành phố cảng sầm uất này, với những cuộc thanh trừng giữa các băng nhóm mafia, trộm cướp giữa ban ngày, người dân vất vả mưu sinh và đặc biệt là yêu bóng đá cuồng nhiệt, đã làm thay đổi suy nghĩ của Diego.

Hôm ấy là thứ năm, ngày 5/7/1984, hơn 50.000 tifosi đã kéo đến sân San Paolo để xem lễ ra mắt Maradona. Cuộc sống ở Napoli khiến anh nhớ lại những ngõ ngách nghèo của Buenos Aires. Các tifosi Napoli gợi lại ký ức về “Thánh địa” La Bombonera của Boca. “Tôi sẽ mang chức vô địch quốc gia về cho các bạn”, Maradona nói trong lễ ra mắt kéo dài 15 phút, và ngày hôm sau các tờ báo phát hành ở Napoli đồng loạt đua câu nói ấy lên trang nhất. Còn các đối thủ của Napoli, đặc biệt là các đại gia phương Bắc, được dịp mỉa mai Maradona.

Maradona không thực sự thành công ở San Paolo trong mùa giải đầu tiên bởi Napoli khi ấy là tập hợp của những cầu thủ hạng hai, không đáp ứng được sân chơi đòi hỏi sức ép cao.

Mùa Hè năm 1985, đích thân Maradona đề nghị với chủ tịch Corrado Ferlaino về kế hoạch cải tổ CLB. Hoặc Ferlaino bỏ tiền mang về những người mà Diego chỉ định, hoặc anh cũng sẽ ra đi. “Tôi nói với ngài chủ tịch, tôi không thể đá với những người đồng đội mà bóng chưa đến chân họ đã bị CĐV la ó. Hãy mang về những người giỏi hơn và được CĐV ủng hộ” *.

Alessandro Renica, hậu vệ người Italia gốc Pháp, chỉ huy hàng thủ của Sampdoria, trở thành tân binh đầu tiên. Tiếp đó, lần lượt tiền đạo Bruno Giordano (Lazio) và thủ môn Claudio Garella vừa cùng Verona giành Scudetto lần lượt đến San Paolo, nhưng quan trọng nhất có lẽ là bản hợp đồng với HLV Ottavio Bianchi.

Đội hình mà Maradona góp công lớn trong việc xây dựng đã vươn lên thứ ba Serie A mùa giải 1985-1986. Bản thân Diego ghi 11 bàn thắng, nhiều hơn bất kỳ đồng đội nào khác, trong khi Bianchi trở thành ngôi sao trong làng HLV. Đây chưa phải vị trí cao nhất, bởi Napoli từng có lần leo lên vị trí á quân Serie A, nhưng kết quả này là sự khích lệ lớn đối với tham vọng đưa đội bóng thành phố cảng lên số một Italia và vươn ra châu Âu của Ferlaino.

Rốt cuộc thì thành công cũng đến. Mùa giải 1986-1987, Napoli khởi đầu bằng chiến thắng 1-0 trên sân Brescia, để rồi tiến thẳng đến Scudetto sớm hơn hai vòng đấu bằng trận hòa 1-1 tại Como. Cũng mùa giải đó, thầy trò Bianchi - Maradona giúp Napoli hoàn tất cú đúp bằng chiến thắng với tổng tỉ số 4-0 trước Atalanta sau hai lượt trận chung kết Cúp Quốc gia.

Từ bóng tối, Napoli vươn lên thiên đường của Calcio. Kể từ đó, trong mắt các tifosi ở San Paolo, Maradona là “San” Diego (“Thánh” Diego). Trước khi trở lại TBN khoác áo Sevilla, Maradona còn kịp cùng Napoli giành thêm một Scudetto, một Siêu cúp Italia và một Cúp C3 nữa.

Trong những tháng năm Maradona có mặt ở San Paolo, tình trạng tội phạm không hề giảm ở Napoli, nhưng ít nhất trên mặt báo người ta không còn phải đọc những dòng tít về cảnh chết chóc nữa, thay vào đó là niềm vui của những chiến thắng huy hoàng trên sân bóng.

“Tôi không ngại mafia. Nhiều lần tôi chứng kiến những cảnh bắn giết và thấy điều đó là một sự ghê tởm lớn. Đôi khi tôi vẫn nói chuyện với những người thuộc băng nhóm tội phạm, và tất nhiên chỉ liên quan đến bóng đá”*.

Ngọc Linh (Tổng hợp)

Kỳ 4: Mexico 1986: Nước mắt của vinh quang

(*): Trích từ Yo soy el Diego (Tôi là Diego)

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm